"刈蓍亡蓍簪" 诗句出自清代诗人成鹫《和张子白来韵》
疾行不避影,却步不逃迹。
拙哉守株佣,生计日以迫。
翻身出樊笼,虚空为宇宅。
居亭不出门,宾客日三易。
赤米无宿春,青蔬有馀摘。
丰俭各随宜,彼此不相藉。
何来鸿渐逵,高飞振六翮。
见林情与依,摩空势宁隔。
分手岁云徂,相思过除夕。
怀之金石音,药我烟霞癖。
春风江上来,旌旆遥相索。
幽兴既有加,深情更无射。
寻僧续旧游,埽雪披遗碣。
般若放光明,摩挲手不释。
始知慧业人,早注传灯籍。
游戏文字禅,无莫亦无适。
不惜如意珠,相逢当面掷。
清言重百朋,古镜阔一尺。
形影自相亲,缜密无缝隙。
愿从中宿游,已蜡东山屐。
老景逼桑榆,俛仰忽不怿。
怅然赋临岐,倾倒出肝膈。
归来补破茅,为君虚一席。
刈蓍亡蓍簪,故物良可惜。
珍重千里心,神交须破格。
君如天上云,我作他山石。
云石相依违,倏忽成今昔。
隔水候双旌,开径待三益。
林閒胜事多,无劳重叹啧。
《和张子白来韵》 拼音标注
hé zhāng zǐ bái lái yùn
jí xíng bù bì yǐng,
què bù bù táo jī。
zhuó zāi shǒu zhū yòng,
shēng jì rì yǐ pò。
fān shēn chū fán lóng,
xū kōng wèi yǔ zhái。
jū tíng bù chū mén,
bīn kè rì sān yì。
chì mǐ wú sù chūn,
qīng shū yǒu yú zhāi。
fēng jiǎn gè súi yí,
bǐ cǐ bù xiāng jiè。
hé lái hóng jiàn kúi,
gāo fēi zhèn lìu hé。
jiàn lín qíng yǔ yī,
mó kōng shì níng gé。
fēn shǒu sùi yún cú,
xiāng sī guò chú xī。
huái zhī jīn shí yīn,
yào wǒ yān xiá pǐ。
chūn fēng jiāng shàng lái,
jīng pèi yáo xiāng suǒ。
yōu xīng jì yǒu jiā,
shēn qíng gèng wú shè。
xún sēng xù jìu yóu,
sào xuě pī yí jié。
bān ruò fàng guāng míng,
mó suō shǒu bù shì。
shǐ zhī hùi yè rén,
zǎo zhù chuán dēng jí。
yóu xì wén zì shàn,
wú mò yì wú shì。
bù xī rú yì zhū,
xiāng féng dāng miàn zhí。
qīng yán zhòng bǎi péng,
gǔ jìng kuò yī chǐ。
xíng yǐng zì xiāng qīn,
zhēn mì wú féng xì。
yuàn cóng zhōng sù yóu,
yǐ là dōng shān jī。
lǎo jǐng bī sāng yú,
fǔ yǎng hū bù yì。
chàng rán fù lín qí,
qīng dǎo chū gān gé。
gūi lái bǔ pò máo,
wèi jūn xū yī xí。
yì shī wáng shī zān,
gù wù liáng kě xī。
zhēn zhòng qiān lǐ xīn,
shén jiāo xū pò gé。
jūn rú tiān shàng yún,
wǒ zuò tā shān shí。
yún shí xiāng yī wéi,
shū hū chéng jīn xī。
gé shǔi hòu shuāng jīng,
kāi jìng dài sān yì。
lín xián shèng shì duō,
wú láo zhòng tàn zé。