"不愿宋人愚" 诗句出自清代诗人成鹫《爱石为达官索去诗以送之》
昔有拂袖人,遗我袖中石。
盈袖琥珀光,出袖鹅黄色。
浣手方拜嘉,肃客虚前席。
馀生久索居,介友来三益。
静贮称幽閒,谛观永无射。
尘根渐以空,面目差可识。
鬼斧斲嶙峋,蜂房攒薄蚀。
嵚岑嵌太虚,磊砢削绝壁。
月落天根净,水清云脚直。
点缀石蒲清,掩映山烟碧。
愿从生公游,顽心契禅寂。
愿上米家船,奇形慊坚癖。
不愿随女娲,补天效神力。
不愿逢五丁,凿山启蚕僰。
不愿宋人愚,燕石徒衒饰。
不愿卞生痴,怀宝自贻戚。
相期携手归,劳生谢形役。
胡然中道捐,飙风来自北。
家无担石储,门有车马客。
儿童少所见,惊趋迎棨戟。
鸡犬少所见,飞走遵蓬棘。
枯禅正下床,自蹑双蜡屐。
左手结绳枢,右手招良觌。
珍重谷城公,韬光倚檐隙。
焉知排闼人,乃是朝天客。
入门周四顾,注目中唐甓。
问客何所来,问客何所索。
客言来所来,客言索所索。
私赏顽石顽,请以金钱易。
野人不识钱,惟知畏三尺。
仓皇违古欢,缱绻不能释。
良晤难久淹,前期宁再得。
陈迹当乖分,神交讵悬隔。
君心如我心,与运随转侧。
磨涅防磷缁,永言保坚白。
《爱石为达官索去诗以送之》 拼音标注
ài shí wèi dá guān suǒ qù shī yǐ sòng zhī
xī yǒu fú xìu rén,
yí wǒ xìu zhōng shí。
yíng xìu hǔ pò guāng,
chū xìu é huáng sè。
wǎn shǒu fāng bài jiā,
sù kè xū qián xí。
yú shēng jǐu suǒ jū,
jiè yǒu lái sān yì。
jìng zhǔ chēng yōu xián,
dì guān yǒng wú shè。
chén gēn jiàn yǐ kōng,
miàn mù chà kě shì。
gǔi fǔ zhuó lín xún,
fēng fáng zǎn bó shí。
qīn cén qiàn tài xū,
lěi luǒ xuē jué bì。
yuè luò tiān gēn jìng,
shǔi qīng yún jiǎo zhí。
diǎn zhùi shí pú qīng,
yǎn yìng shān yān bì。
yuàn cóng shēng gōng yóu,
wán xīn qì shàn jì。
yuàn shàng mǐ jiā chuán,
qí xíng qiàn jiān pǐ。
bù yuàn súi nv̌ wā,
bǔ tiān xiào shén lì。
bù yuàn féng wǔ dīng,
záo shān qǐ cán bó。
bù yuàn sòng rén yú,
yàn shí tú xuàn shì。
bù yuàn biàn shēng chī,
huái bǎo zì yí qī。
xiāng qī xié shǒu gūi,
láo shēng xiè xíng yì。
hú rán zhōng dào juān,
biāo fēng lái zì běi。
jiā wú dàn shí chǔ,
mén yǒu chē mǎ kè。
ér tóng shǎo suǒ jiàn,
liáng qū yíng qǐ jǐ。
jī quǎn shǎo suǒ jiàn,
fēi zǒu zūn péng jí。
kū shàn zhèng xià chuáng,
zì niè shuāng là jī。
zuǒ shǒu jié shéng shū,
yòu shǒu zhāo liáng dí。
zhēn zhòng gǔ chéng gōng,
tāo guāng yǐ yán xì。
yān zhī pái tà rén,
nǎi shì zhāo tiān kè。
rù mén zhōu sì gù,
zhù mù zhōng táng pì。
wèn kè hé suǒ lái,
wèn kè hé suǒ suǒ。
kè yán lái suǒ lái,
kè yán suǒ suǒ suǒ。
sī shǎng wán shí wán,
qǐng yǐ jīn qián yì。
yě rén bù shì qián,
wéi zhī wèi sān chǐ。
cāng huáng wéi gǔ huān,
qiǎn quǎn bù néng shì。
liáng wù nán jǐu yān,
qián qī níng zài dé。
chén jī dāng guāi fēn,
shén jiāo jù xuán gé。
jūn xīn rú wǒ xīn,
yǔ yùn súi zhuǎn cè。
mó niè fáng lín zī,
yǒng yán bǎo jiān bái。
《爱石为达官索去诗以送之》 作者简介
成鹫(1637-1722),清朝初年广东肇庆鼎湖山庆云寺僧。又名光鹫,字迹删,号东樵山人。俗姓方,名觊恺,字麟趾,番禺(今属广东省)人。出身书香仕宦世家。其为人豪放倜傥,诗文亦卓厉痛快,尽去雕饰,颇有似庄子处。沈德潜誉为诗僧第一。作品有《楞严直说》十卷、《鼎湖山志》八卷、《咸陟堂集》四十三卷、《金刚直说》一卷、《老子直说》二卷、《庄子内篇注》一卷等。