"何须东海访蓬瀛" 诗句出自清代诗人成鹫《蜃楼歌》
天空海阔波不兴,浴日浴月百宝生。
海滨老人双眼明,昨宵仰见营室星。
帝命海若修乾城,六丁六甲胥效灵。
骑箕传说版筑鸣,吴刚伐柯声丁丁。
扶桑若木为栋若,龙宫珊瑚装画屏。
天孙云锦交疏棂,空中楼阁随目成。
千尺百尺通杳冥,瑶台璇室差可京。
玉堂金马意所轻,便欲埃风予上征。
排闼直入掉臂行,云霞接足飞腾腾。
俛视下界如苍蝇,终朝仆仆昏不停。
随人啄腐还吞腥,焉知大鱼化为鹏。
六月一息九万程,何时与尔徙南溟。
伫立久视中屏营,天门乍阖鸟西倾。
繁华寂寞如转睛,重楼复道归太清。
中星熠熠云英英,谛观乃是大蛤精。
鼓吻吐气成幻形,老人自歌还自听。
鼋鼍睡熟唤不醒,醒来但见桑田变沧海,高岸为谷深为陵。
迷楼绮阁今何在,铜驼荆棘分纵横。
乾城终古长如此,何须东海访蓬瀛。
《蜃楼歌》 拼音标注
shèn lóu gē
tiān kōng hǎi kuò bō bù xīng,
yù rì yù yuè bǎi bǎo shēng。
hǎi bīn lǎo rén shuāng yǎn míng,
zuó xiāo yǎng jiàn yíng shì xīng。
dì mìng hǎi ruò xīu gān chéng,
lìu dīng lìu jiǎ xū xiào líng。
qí jī chuán shuō bǎn zhú míng,
wú gāng fá kē shēng dīng dīng。
fú sāng ruò mù wèi dòng ruò,
lóng gōng shān hú zhuāng huà píng。
tiān sūn yún jǐn jiāo shū líng,
kōng zhōng lóu gé súi mù chéng。
qiān chǐ bǎi chǐ tōng yǎo míng,
yáo tái xuán shì chà kě jīng。
yù táng jīn mǎ yì suǒ qīng,
biàn yù āi fēng yú shàng zhēng。
pái tà zhí rù diào bì xíng,
yún xiá jiē zú fēi téng téng。
fǔ shì xià jiè rú cāng yíng,
zhōng zhāo pū pū hūn bù tíng。
súi rén zhuó fǔ huán tūn xīng,
yān zhī dà yú huà wèi péng。
lìu yuè yī xī jǐu wàn chéng,
hé shí yǔ ěr xǐ nán míng。
zhù lì jǐu shì zhōng píng yíng,
tiān mén zhà gé niǎo xī qīng。
fán huá jì mò rú zhuǎn jīng,
zhòng lóu fù dào gūi tài qīng。
zhōng xīng yì yì yún yīng yīng,
dì guān nǎi shì dà há jīng。
gǔ wěn tǔ qì chéng huàn xíng,
lǎo rén zì gē huán zì tīng。
yuán tuó shùi shú huàn bù xǐng,
xǐng lái dàn jiàn sāng tián biàn cāng hǎi,
gāo àn wèi gǔ shēn wèi líng。
mí lóu qǐ gé jīn hé zài,
tóng tuó jīng jí fēn zòng héng。
gān chéng zhōng gǔ cháng rú cǐ,
hé xū dōng hǎi fǎng péng yíng。