“攒虫锼古柳”这段文字出自哪里?

上一句:芳径老红醉

“攒虫锼古柳”出自唐代诗人李贺的诗句: 《昌谷诗(五月二十七日作)》

下一句:蝉子鸣高邃

"攒虫锼古柳" 诗句出自唐代诗人李贺《昌谷诗(五月二十七日作)》

昌谷五月稻细青满平水
遥峦相压叠颓绿愁堕地
光洁峦秋思凉旷吹浮媚
竹香满凄寂粉节涂生翠
草发垂恨鬓光露泣幽泪
层围烂洞曲芳径老红醉
攒虫锼古柳蝉子鸣高邃
大带委黄葛紫蒲交狭涘
石钱差复藉厚叶皆蟠腻
汰沙好平白立马印青字
晚鳞自遨游瘦鹄暝单跱.嘹嘹湿蛄声咽源惊溅起
纡缓玉真路神娥蕙花里
苔絮萦涧砾山实垂赪紫
小柏俨重扇肥松突丹髓
鸣流走响韵,垄秋拖光穟. 莺唱闵女歌,瀑悬楚练帔
风露满笑眼骈岩杂舒坠
乱条迸石岭细颈喧岛毖
日脚扫昏翳,新云启华閟. 谧谧厌夏光,商风道清气
高眠服玉容烧桂祀天几
雾衣夜披拂眠坛梦真粹
待驾栖鸾老故宫椒壁圮
鸿珑数铃响羁臣发凉思
阴藤束朱键龙帐著魈魅
碧锦帖花檉香衾事残贵
歌尘蠹木在舞彩长云似
珍壤割绣段里俗祖风义
邻凶不相杵疫病峦邪祀
鲐皮识仁惠丱角知靦耻
县省司刑官户乏诟租吏
竹薮添堕简石矶引钩饵
溪湾转水带芭蕉倾蜀纸
岑光晃縠襟孤景拂繁事
泉尊陶宰酒月眉谢郎妓
丁丁幽钟远矫矫单飞至
霞巘殷嵯峨危溜听争次
淡蛾流平碧薄月眇阴悴
凉光入涧岸廓尽山中意
渔童下宵网霜禽竦烟翅
潭镜滑蛟涎浮珠噞鱼戏
风桐瑶匣瑟萤星锦城使
柳缀长缥带篁掉短笛吹
石根缘绿藓芦笋抽丹渍
漂旋弄天影古桧拏云臂
愁月薇帐红罥云香蔓刺
芒麦平百井闲乘列千肆
刺促成纪人好学鸱夷子

chāng gǔ shī ( wǔ yuè èr shí qī rì zuò )
chāng gǔ wǔ yuè dào,
xì qīng mǎn píng shǔi。
yáo luán xiāng yā dié,
túi lv̀ chóu duò dì。
guāng jié luán qīu sī,
liáng kuàng chūi fú mèi。
zhú xiāng mǎn qī jì,
fěn jié tú shēng cùi。
cǎo fā chúi hèn bìn,
guāng lù qì yōu lèi。
céng wéi làn dòng qū,
fāng jìng lǎo hóng zùi。
zǎn chóng sōu gǔ lǐu,
chán zǐ míng gāo sùi。
dà dài wěi huáng gé,
zǐ pú jiāo xiá sì。
shí qián chà fù jiè,
hòu yè jiē pán nì。
tài shā hǎo píng bái,
lì mǎ yìn qīng zì。
wǎn lín zì áo yóu,
shòu hú míng dān zhì . liáo liáo shī gū shēng,
yān yuán liáng jiàn qǐ。
yū huǎn yù zhēn lù,
shén é hùi huā lǐ。
tái xù yíng jiàn lì,
shān shí chúi chēng zǐ。
xiǎo bǎi yǎn zhòng shàn,
féi sōng tū dān sǔi。
míng líu zǒu xiǎng yùn,
lǒng qīu tuō guāng sùi . yīng chàng mǐn nv̌ gē,
pù xuán chǔ liàn pèi。
fēng lù mǎn xiào yǎn,
pián yán zá shū zhùi。
luàn tiáo bèng shí líng,
xì jǐng xuān dǎo bì。
rì jiǎo sǎo hūn yì,
xīn yún qǐ huá bì . mì mì yàn xià guāng,
shāng fēng dào qīng qì。
gāo mián fú yù róng,
shāo gùi sì tiān jī。
wù yī yè pī fú,
mián tán mèng zhēn cùi。
dài jià qī luán lǎo,
gù gōng jiāo bì pǐ。
hóng lóng shù líng xiǎng,
jī chén fā liáng sī。
yīn téng shù zhū jiàn,
lóng zhàng zhù xiāo mèi。
bì jǐn tiē huā chēng,
xiāng qīn shì cán gùi。
gē chén dù mù zài,
wǔ cǎi cháng yún sì。
zhēn rǎng gē xìu duàn,
lǐ sú zǔ fēng yì。
lín xiōng bù xiāng chǔ,
yì bìng luán xié sì。
tái pí shì rén hùi,
guàn jiǎo zhī tiǎn chǐ。
xiàn shěng sī xíng guān,
hù fá gòu zū lì。
zhú sǒu tiān duò jiǎn,
shí jī yǐn gōu ěr。
xī wān zhuǎn shǔi dài,
bā jiāo qīng shǔ zhǐ。
cén guāng huǎng hú jīn,
gū jǐng fú fán shì。
quán zūn táo zǎi jǐu,
yuè méi xiè láng jì。
dīng dīng yōu zhōng yuǎn,
jiǎo jiǎo dān fēi zhì。
xiá yǎn yīn cuó é,
wēi līu tīng zhēng cì。
dàn é líu píng bì,
bó yuè miǎo yīn cùi。
liáng guāng rù jiàn àn,
kuò jǐn shān zhōng yì。
yú tóng xià xiāo wǎng,
shuāng qín sǒng yān chì。
tán jìng huá jiāo xián,
fú zhū yǎn yú xì。
fēng tóng yáo xiá sè,
yíng xīng jǐn chéng shǐ。
lǐu zhùi cháng piǎo dài,
huáng diào duǎn dí chūi。
shí gēn yuán lv̀ xiǎn,
lú sǔn chōu dān zì。
piāo xuán nòng tiān yǐng,
gǔ kuài ná yún bì。
chóu yuè wéi zhàng hóng,
juàn yún xiāng màn cì。
máng mài píng bǎi jǐng,
xián chéng liè qiān sì。
cì cù chéng jì rén,
hǎo xué zhī yí zǐ。

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。

Processed in 0.151215 Second , 228 querys.