“凉馆闻弦惊病客”这段文字出自哪里?

上一句:峄阳老树非桐孙

“凉馆闻弦惊病客”出自唐代诗人李贺的诗句: 《听颖师琴歌》

下一句:药囊暂别龙须席

tīng yǐng shī qín gē
bié pǔ yún gūi gùi huā zhǔ,
shǔ guó xián zhōng shuāng fèng yǔ。
fú róng yè luò qīu luán lí,
yuè wáng yè qǐ yóu tiān mǔ。
àn pèi qīng chén qiāo shǔi yù,
dù hǎi é méi qiān bái lù。
shúi kàn xié jiàn fù cháng qiáo,
shúi kàn jìn fā tí chūn zhú。
zhú sēng qián lì dāng wú mén,
fàn gōng zhēn xiāng méi léng zūn。
gǔ qín dà zhěn cháng bā chǐ,
yì yáng lǎo shù fēi tóng sūn。
liáng guǎn wén xián liáng bìng kè,
yào náng zàn bié lóng xū xí。
qǐng gē zhí qǐng qīng xiāng gē,
fèng lǐ guān bēi fù hé yì。

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。

Processed in 0.189036 Second , 228 querys.