“旋毛在腹间”这段文字出自哪里?

上一句:伯乐向前看

“旋毛在腹间”出自唐代诗人李贺的诗句: 《马诗二十三首》

下一句:只今掊白草

李贺写关于抒怀的诗句
李贺写关于怀才不遇的诗句

"旋毛在腹间" 诗句出自唐代诗人李贺《马诗二十三首》

龙脊贴连钱银蹄白踏烟
无人织锦韂谁为铸金鞭
腊月草根甜天街雪似盐
未知口硬软先拟蒺藜衔
忽忆周天子驱车上玉山
鸣驺辞凤苑赤骥最承恩
此马非凡马房星本是星
向前敲瘦骨犹自带铜声
大漠沙如雪燕山月似钩
何当金络脑快走踏清秋
饥卧骨查牙粗毛刺破花
鬣焦珠色落发断锯长麻
西母酒将阑东王饭已干
君王若燕去,谁为曳车辕?
赤兔无人用,当须吕布骑
吾闻果下马羁策任蛮儿
飂叔去匆匆如今不豢龙
夜来霜压栈骏骨折西风
催榜渡乌江神骓泣向风
君王今解剑,何处逐英雄?
内马赐宫人,银鞯刺麒麟
午时盐坂上蹭蹬溘风尘
批竹初攒耳桃花未上身
他时须搅阵牵去借将军
宝玦谁家子长闻侠骨香
堆金买骏骨将送楚襄王
香幞赭罗新盘龙蹙蹬鳞
回看南陌上,谁道不逢春?
不从桓公猎,何能伏虎威?
一朝沟陇出,看取拂云飞
唐剑斩隋公拳毛属太宗
莫嫌金甲重且去捉飘风
白铁锉青禾砧间落细莎
世人怜小颈金埒畏长牙
伯乐向前看旋毛在腹间
只今掊白草,何日蓦青山?
萧寺驮经马,元从竺国来
空知有善相不解走章台
重围如燕尾宝剑似鱼肠
欲求千里脚先采眼中光
暂系腾黄马仙人上彩楼
须鞭玉勒吏,何事谪高州?
汉血到王家,随鸾撼玉珂
少君骑海上人见是青骡
武帝爱神仙烧金得紫烟
厩中皆肉马不解上青天

mǎ shī èr shí sān shǒu
lóng jí tiē lián qián,
yín tí bái tà yān。
wú rén zhī jǐn chàn,
shúi wèi zhù jīn biān。
là yuè cǎo gēn tián,
tiān jiē xuě sì yán。
wèi zhī kǒu yìng ruǎn,
xiān nǐ jí lí xián。
hū yì zhōu tiān zǐ,
qū chē shàng yù shān。
míng zōu cí fèng yuàn,
chì jì zùi chéng ēn。
cǐ mǎ fēi fán mǎ,
fáng xīng běn shì xīng。
xiàng qián qiāo shòu gǔ,
yóu zì dài tóng shēng。
dà mò shā rú xuě,
yàn shān yuè sì gōu。
hé dāng jīn luò nǎo,
kuài zǒu tà qīng qīu。
jī wò gǔ chá yá,
cū máo cì pò huā。
liè jiāo zhū sè luò,
fā duàn jù cháng má。
xī mǔ jǐu jiāng lán,
dōng wáng fàn yǐ gān。
jūn wáng ruò yàn qù,
shúi wèi yè chē yuán ?
chì tù wú rén yòng,
dāng xū lv̌ bù qí。
wú wén guǒ xià mǎ,
jī cè rèn mán ér。
liáo shū qù cōng cōng,
rú jīn bù huàn lóng。
yè lái shuāng yā zhàn,
jùn gǔ zhé xī fēng。
cūi bǎng dù wū jiāng,
shén zhūi qì xiàng fēng。
jūn wáng jīn jiě jiàn,
hé chù zhú yīng xióng ?
nèi mǎ sì gōng rén,
yín jiān cì qí lín。
wǔ shí yán bǎn shàng,
cèng dèng kè fēng chén。
pī zhú chū zǎn ěr,
táo huā wèi shàng shēn。
tā shí xū jiǎo zhèn,
qiān qù jiè jiāng jūn。
bǎo jué shúi jiā zǐ,
cháng wén xiá gǔ xiāng。
dūi jīn mǎi jùn gǔ,
jiāng sòng chǔ xiāng wáng。
xiāng fú zhě luō xīn,
pán lóng cù dèng lín。
húi kàn nán mò shàng,
shúi dào bù féng chūn ?
bù cóng huán gōng liè,
hé néng fú hǔ wēi ?
yī zhāo gōu lǒng chū,
kàn qǔ fú yún fēi。
táng jiàn zhǎn súi gōng,
quán máo shǔ tài zōng。
mò xián jīn jiǎ zhòng,
qiě qù zhuō piāo fēng。
bái tiě cuò qīng hé,
zhēn jiān luò xì shā。
shì rén lián xiǎo jǐng,
jīn lèi wèi cháng yá。
bó lè xiàng qián kàn,
xuán máo zài fù jiān。
zhǐ jīn póu bái cǎo,
hé rì mò qīng shān ?
xiāo sì tuó jīng mǎ,
yuán cóng zhú guó lái。
kōng zhī yǒu shàn xiāng,
bù jiě zǒu zhāng tái。
zhòng wéi rú yàn wěi,
bǎo jiàn sì yú cháng。
yù qíu qiān lǐ jiǎo,
xiān cǎi yǎn zhōng guāng。
zàn xì téng huáng mǎ,
xiān rén shàng cǎi lóu。
xū biān yù lè lì,
hé shì zhé gāo zhōu ?
hàn xiě dào wáng jiā,
súi luán hàn yù kē。
shǎo jūn qí hǎi shàng,
rén jiàn shì qīng luó。
wǔ dì ài shén xiān,
shāo jīn dé zǐ yān。
jìu zhōng jiē ròu mǎ,
bù jiě shàng qīng tiān。

李贺

李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。

Processed in 0.460294 Second , 328 querys.