“便轻许相将”这段文字出自哪里?

上一句:未省同衾枕

“便轻许相将”出自宋代诗人柳永的诗句: 《法曲第二(小石调)》

下一句:平生欢笑

fǎ qū dì èr ( xiǎo shí diào )
qīng yì chuán qíng,
xiāng jìng tōu qī,
zì jué dāng chū cǎo cǎo。
wèi shěng tóng qīn zhěn,
biàn qīng xǔ xiāng jiāng,
píng shēng huān xiào。
zěn shēng xiàng 、 rén jiān hǎo shì dào tóu shǎo。
màn hǔi ào。
xì zhūi sī,
hèn cóng qián róng yì,
zhì dé ēn ài chéng fán nǎo。
xīn xià shì qiān zhǒng,
jǐn píng yīn hào。
yǐ cǐ yíng qiān,
děng yī lái 、 zì jiā xiàng dào。
jì xiāng jiàn,
xǐ huān cún wèn,
yòu huán wàng le。

柳永

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派代表人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

Processed in 2.363165 Second , 228 querys.