“烟芜蘸碧”这段文字出自哪里?

上一句:露花倒影

“烟芜蘸碧”出自宋代诗人柳永的诗句: 《破阵乐·露花倒影》

下一句:灵沼波暖

柳永写关于游春的诗句
柳永写关于写花的诗句
柳永写关于写景的诗句

pò zhèn lè · lù huā dǎo yǐng
lù huā dǎo yǐng,
yān wú zhàn bì,
líng zhǎo bō nuǎn。
jīn lǐu yáo fēng shù shù,
xì cǎi fǎng lóng zhōu yáo àn。
qiān bù hóng qiáo,
cān chà yàn chǐ,
zhí qū shǔi diàn。
rào jīn dī 、 màn yǎn yú lóng xì,
cù jiāo chūn luō qǐ,
xuān tiān sī guǎn。
jì sè róng guāng,
wàng zhōng sì dǔ,
péng lái qīng qiǎn。
shí jiàn。
fèng niǎn chén yóu,
luán shāng xì yǐn,
lín cùi shǔi 、 kāi hào yàn。
liǎng liǎng qīng dāo fēi huà jí,
jìng duó jǐn biāo xiá làn。
qìng huān yú,
gē yú zǎo,
pái huái wǎn zhuǎn。
bié yǒu yíng yíng yóu nv̌,
gè wěi míng zhū,
zhēng shōu cùi yǔ,
xiāng jiāng gūi yuǎn。
jiàn jué yún hǎi shěn shěn,
dòng tiān rì wǎn。

柳永

柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派代表人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

Processed in 0.546470 Second , 349 querys.