liǎng tóng xīn · wēi wēi jiàn wài
wēi wēi jiàn wài,
hán shuāng fù lín zhī。
wàng shuāi lǐu 、 shàng sè yī yī。
mù tiān jìng 、 yàn zhèn gāo fēi。
rù bì yún jì。
jiāng shān qīu sè,
qiǎn kè xīn bēi。
shǔ dào xī xiǎn xíng chí。
zhān jīng dū tiáo dì。
tīng bā xiá 、 shù shēng yuán tí。
wéi dú gè 、 wèi yǒu gūi sè。
mán kōng chàng wàng,
měi měi wú yán,
dú dùi xié hūi。

  上片用“寒霜”、“衰柳”、“暮天”、“雁阵”一组景象极写“江山秋色”的苍凉色调,而这种色调不特是自然景物本身具有的“属性”、而且是诗人情绪、心境的外射和投影,因而自然也表现了“遣客”的“心悲”。

Processed in 0.438317 Second , 423 querys.