“以年老”这段文字出自哪里?

上一句:昔疏广、受二子

“以年老”出自唐代诗人韩愈的诗句: 《送杨少尹序》

下一句:一朝辞位而去

韩愈写关于古文观止的诗句
韩愈写关于送别的诗句
韩愈写关于序文的诗句

sòng yáng shǎo yǐn xù
xī shū guǎng 、 shòu èr zǐ,
yǐ nián lǎo,
yī zhāo cí wèi ér qù。
yú shì gōng qīng shè gōng zhàng,
zǔ dào dū mén wài,
chē shù bǎi liàng ; dào lù guān zhě,
duō tàn xī qì xià,
gòng yán qí xián。
hàn shǐ jì chuán qí shì,
ér hòu shì gōng huà zhě,
yòu tú qí jī,
zhì jīn zhào rén ěr mù,
hè hè ruò qián rì shì。
guó zǐ sī yè yáng jūn jù yuán,
fāng yǐ néng shī xùn hòu jìn,
yī dàn yǐ nián mǎn qī shí,
yì bái xiāng qù,
gūi qí xiāng。
shì cháng shuō gǔ jīn rén bù xiāng jí,
jīn yáng yǔ èr shū,
qí yì qǐ yì yě ?
yú tiǎn zài gōng qīng hòu,
yù bìng bù néng chū,
bù zhī yáng hóu qù shí,
chéng mén wài sòng zhě jī rén,
chē jī liàng,
mǎ jī pǐ,
dào páng guān zhě,
yì yǒu tàn xī zhī qí wèi xián yǔ fǒu ; ér tài shǐ shì yòu néng zhāng dà qí shì wèi chuán,
jì èr shū zōng jī fǒu,
bù luò mò fǒu。
jiàn jīn shì wú gōng huà zhě,
ér huà yǔ bù huà,
gù bù lùn yě。
rán wú wén yáng hóu zhī qù,
xiāng yǒu ài ér xī zhī zhě,
bái yǐ wèi qí dū shǎo yǐn,
bù jué qí lù。
yòu wèi gē shī yǐ quàn zhī,
jīng shī zhī cháng yú shī zhě,
yì shǔ ér hé zhī。
yòu bù zhī dāng shí èr shū zhī qù,
yǒu shì shì fǒu。
gǔ jīn rén tóng bù tóng,
wèi kě zhī yě。
zhōng shì shì dà fū,
yǐ guān wèi jiā,
bà zé wú suǒ yú gūi。
yáng hóu shǐ guān,
jǔ yú qí xiāng,
gē 《 lù míng 》 ér lái yě。
jīn zhī gūi,
zhǐ qí shù yuē : “ mǒu shù,
wú xiān rén zhī suǒ zhǒng yě ; mǒu shǔi 、 mǒu qīu,
wú tóng zǐ shí suǒ diào yóu yě。
” xiāng rén mò bù jiā jìng,
jiè zǐ sūn yǐ yáng hóu bù qù qí xiāng wèi fǎ。
gǔ zhī suǒ wèi xiāng xiān shēng méi ér kě jì yú shè zhě,
qí zài sī rén yú ?
qí zài sī rén yú ?

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

Processed in 0.397903 Second , 378 querys.