“修竹傲冬雪”这段文字出自哪里?

上一句:青青还与报平安

“修竹傲冬雪”出自明代诗人李昌祺的诗句: 《题夹竹桃花图》

下一句:崇桃媚春阳

tí jiā zhú táo huā tú
xīu zhú ào dōng xuě,
chóng táo mèi chūn yáng。
gāng róu jì shū xìng,
yàn yě níng lián fāng。
huà gōng wèi bì jì wù lǐ,
qiáng xiě qīng biāo bàn yán měi。
qì wèi yuán lái zì bù tóng,
zhī kē jù kěn qīng xiāng yǐ。
xiāo rán fèng wěi jìng qiě yōu,
xià shì mǐ màn jiē yōng líu。
zhēn zī qǐ zuò sú huā yǒu,
zhí jié zhōng fēi fán hùi chóu。
húi shǒu sháo huá yì kū gǎo,
yǔ zhé fēng piāo wěi ní lǎo。
qiáo cùi kōng lián nǎng rì róng,
yāo rǎo níng fù qián shí hǎo。
cǐ jūn yī jìu tǐng cháng gān,
sì jì jiē yí xià gèng hán。
wàn zǐ qiān hóng líng luò jǐn,
qīng qīng huán yǔ bào píng ān。

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。

Processed in 0.136622 Second , 228 querys.