上一句:秋霜心易怆
“春雨恨难论”出自明代诗人李昌祺的诗句: 《题终慕堂 其二》
下一句:一脉书香远
"春雨恨难论" 诗句出自明代诗人李昌祺《题终慕堂 其二》
自怜成永感,那得再晨昏。挂壁遗容在,纫衣密线存。秋霜心易怆,春雨恨难论。一脉书香远,相传子又孙。
《题终慕堂 其二》 拼音标注
tí zhōng mù táng qí èr zì lián chéng yǒng gǎn,nà dé zài chén hūn。guà bì yí róng zài,rèn yī mì xiàn cún。 qīu shuāng xīn yì chuàng,chūn yǔ hèn nán lùn。yī mài shū xiāng yuǎn,xiāng chuán zǐ yòu sūn。
《题终慕堂 其二》 作者简介
李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。