韩孟于文词,两雄力相当。
篇章缀谈笑,雷电击幽荒。
众鸟谁敢和,鸣凤呼其凰。
孟穷苦累累,韩富浩穰穰。
穷者啄其精,富者烂文章。
发生一为宫,揫敛一为商。
二律虽不同,合奏乃锵锵。
天之产奇怪,希世不可常。
寂寥二百年,至宝埋无光。
郊死不为岛,圣俞发其藏。
患世愈不出,孤吟夜号霜。
霜寒入毛骨,清响哀愈长。
玉山禾难熟,终岁苦饥肠。
我不能饱之,更欲不自量。
引吭和其音,力尽犹勉彊。
诚知非所敌,但欲继前芳。
近者蟠桃诗,有传来北方。
发我衰病思,蔼如得春阳。
忻然便欲和,洗砚坐中堂。
墨笔不能下,恍恍若有亡。
老鸡嘴爪硬,不易犯其场。
不战先自却,虽奔未甘降。
更欲呼子美,子美隔涛江。
其人虽憔悴,其志独轩昂。
气力诚当对,胜败可交相。
安得二子接,挥锋两交铓。
我亦愿助勇,鼓旗噪其旁。
快哉天下乐,一釂宜百觞。
乖离难会合,此志何由偿。
《读》拼音标注
dú
hán mèng yú wén cí,
liǎng xióng lì xiāng dāng。
piān zhāng zhùi tán xiào,
léi diàn jí yōu huāng。
zhòng niǎo shúi gǎn hé,
míng fèng hū qí huáng。
mèng qióng kǔ lèi lèi,
hán fù hào ráng ráng。
qióng zhě zhuó qí jīng,
fù zhě làn wén zhāng。
fā shēng yī wèi gōng,
jīu liàn yī wèi shāng。
èr lv̀ sūi bù tóng,
hé zòu nǎi qiāng qiāng。
tiān zhī chǎn qí guài,
xī shì bù kě cháng。
jì liáo èr bǎi nián,
zhì bǎo mái wú guāng。
jiāo sǐ bù wèi dǎo,
shèng yú fā qí cáng。
huàn shì yù bù chū,
gū yín yè hào shuāng。
shuāng hán rù máo gǔ,
qīng xiǎng āi yù cháng。
yù shān hé nán shú,
zhōng sùi kǔ jī cháng。
wǒ bù néng bǎo zhī,
gèng yù bù zì liàng。
yǐn háng hé qí yīn,
lì jǐn yóu miǎn qiáng。
chéng zhī fēi suǒ dí,
dàn yù jì qián fāng。
jìn zhě pán táo shī,
yǒu chuán lái běi fāng。
fā wǒ shuāi bìng sī,
ǎi rú dé chūn yáng。
xīn rán biàn yù hé,
xǐ yàn zuò zhōng táng。
mò bǐ bù néng xià,
huǎng huǎng ruò yǒu wáng。
lǎo jī zǔi zhuǎ yìng,
bù yì fàn qí cháng。
bù zhàn xiān zì què,
sūi bēn wèi gān jiàng。
gèng yù hū zǐ měi,
zǐ měi gé tāo jiāng。
qí rén sūi qiáo cùi,
qí zhì dú xuān áng。
qì lì chéng dāng dùi,
shèng bài kě jiāo xiāng。
ān dé èr zǐ jiē,
hūi fēng liǎng jiāo máng。
wǒ yì yuàn zhù yǒng,
gǔ qí zào qí páng。
kuài zāi tiān xià lè,
yī jiào yí bǎi shāng。
guāi lí nán hùi hé,
cǐ zhì hé yóu cháng。