hé wáng jiè fǔ míng fēi qū èr shǒu / míng fēi qū hé wáng jiè fǔ zuò
hú rén yǐ ān mǎ wèi jiā,
shè liè wèi sú。
quán gān cǎo měi wú cháng chù,
niǎo liáng shòu hài quán chí zhú。
shúi jiāng hàn nv̌ jià hú ér,
fēng shā wú qíng mào rú yù。
shēn xíng bù yù zhōng guó rén,
mǎ shàng zì zuò sī gūi qū。
tūi shǒu wèi pí què shǒu pá,
hú rén gòng tīng yì zī jiē。
yù yán líu luò sǐ tiān yá,
pí pá què chuán lái hàn jiā。
hàn gōng quán àn xīn shēng pǔ,
yí hèn yǐ shēn shēng gèng kǔ。
xiān xiān nv̌ shǒu shēng dòng fáng,
xué dé pí pá bù xià táng。
bù shì huáng yún chū sāi lù,
qǐ zhī cǐ shēng néng duàn cháng !
hàn gōng yǒu jiā rén,
tiān zǐ chū wèi shì,
yī zhāo súi hàn shǐ,
yuǎn jià dān yú guó。
jué sè tiān xià wú,
yī shī nán zài dé,
sūi néng shā huà gōng,
yú shì jìng hé yì ?
ěr mù suǒ jí shàng rú cǐ,
wàn lǐ ān néng zhì yí dí !
hàn jì chéng yǐ zhuó,
nv̌ sè nán zì kuā。
míng fēi qù shí lèi,
sǎ xiàng zhī shàng huā。
kuáng fēng rì mù qǐ,
piāo bó luò shúi jiā。
hóng yán shèng rén duō bó mìng,
mò yuàn dōng fēng dāng zì jiē。

欧阳修

欧阳修(1007-1072),字永叔,号醉翁,晚号“六一居士”。汉族,吉州永丰(今江西省永丰县)人,因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。谥号文忠,世称欧阳文忠公。北宋政治家、文学家、史学家,与韩愈、柳宗元、王安石、苏洵、苏轼、苏辙、曾巩合称“唐宋八大家”。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。

Processed in 0.415215 Second , 528 querys.