“小姑前年嫁彭郎”之句”这段文字出自哪里?

上一句:昔人诗有“舟中估客莫漫狂

“小姑前年嫁彭郎”之句”出自宋代诗人陆游的诗句: 《过小孤山大孤山》

下一句:传者因谓小孤庙有彭郎像

陆游写关于游记的诗句
陆游写关于写景的诗句
陆游写关于抒情的诗句

"小姑前年嫁彭郎”之句" 诗句出自宋代诗人陆游《过小孤山大孤山》

八月一日过烽火矶
南朝自武昌至京口列置烽燧此山当是其一也
自舟中望山突兀而已
及抛江过其下嵌岩窦穴怪奇万状色泽莹润亦与它石迥异
又有一石不附山杰然特起高百余尺丹藤翠蔓罗络其上如宝装屏风
是日风静舟行颇迟又秋深潦缩故得尽见
杜老所谓“幸有舟楫迟得尽所历妙”也
过澎浪矶、小孤山二山东西相望
小孤属舒州宿松县有戍兵
凡江中独山如金山、焦山、落星之类皆名天下然峭拔秀丽皆不可与小孤比
自数十里外望之碧峰巉然孤起上干云霄已非它山可拟愈近愈秀冬夏晴雨姿态万变信造化之尤物也
但祠宇极于荒残若稍饰以楼观亭榭与江山相发挥自当高出金山之上矣
庙在山之西麓额曰“惠济”神曰“安济夫人”
绍兴初张魏公自湖湘还尝加营葺有碑载其事
又有别祠在澎浪矶属江州彭泽县三面临江倒影水中亦占一山之胜
舟过矶虽无风亦浪涌盖以此得名也
昔人诗有“舟中估客莫漫狂小姑前年嫁彭郎”之句传者因谓小孤庙有彭郎像澎浪庙有小姑像实不然也
晚泊沙夹距小孤一里
微雨复以小艇游庙中南望彭泽、都昌诸山烟雨空濛鸥鹭灭没极登临之胜徙倚久之而归
方立庙门有俊鹘抟水禽掠江东南去甚可壮也
庙祝云山有栖鹘甚多
二日早行未二十里忽风云腾涌急系缆
俄复开霁遂行
泛彭蠡口四望无际乃知太白“开帆入天镜”之句为妙
始见庐山及大孤
大孤状类西梁虽不可拟小姑之秀丽然小孤之旁颇有沙洲葭苇大孤则四际渺弥皆大江望之如浮水面亦一奇也
江自湖口分一支为南江盖江西路也
江水浑浊每汲用皆以杏仁澄之过夕乃可饮
南江则极清澈合处如引绳不相乱
晚抵江州
州治德化县即唐之浔阳县柴桑、栗里皆其地也;南唐为奉化军节度今为定江军
岸土赤而壁立东坡先生所谓“舟人指点岸如赪”者也
泊湓浦水亦甚清不与江水乱
自七月二十六日至是首尾才六日其间一日阻风不行实以四日半溯流行七百里云

guò xiǎo gū shān dà gū shān
bā yuè yī rì,
guò fēng huǒ jī。
nán zhāo zì wǔ chāng zhì jīng kǒu,
liè zhì fēng sùi,
cǐ shān dāng shì qí yī yě。
zì zhōu zhōng wàng shān,
tū wù ér yǐ。
jí pāo jiāng guò qí xià,
qiàn yán dòu xué,
guài qí wàn zhuàng,
sè zé yíng rùn,
yì yǔ tā shí jiǒng yì。
yòu yǒu yī shí,
bù fù shān,
jié rán tè qǐ,
gāo bǎi yú chǐ,
dān téng cùi màn,
luō luò qí shàng,
rú bǎo zhuāng píng fēng。
shì rì fēng jìng,
zhōu xíng pǒ chí,
yòu qīu shēn lǎo suō,
gù dé jǐn jiàn。
dù lǎo suǒ wèi “ xìng yǒu zhōu jí chí,
dé jǐn suǒ lì miào ” yě。
guò péng làng jī 、 xiǎo gū shān,
èr shān dōng xī xiāng wàng。
xiǎo gū shǔ shū zhōu sù sōng xiàn,
yǒu shù bīng。
fán jiāng zhōng dú shān,
rú jīn shān 、 jiāo shān 、 luò xīng zhī lèi,
jiē míng tiān xià,
rán qiào bá xìu lì jiē bù kě yǔ xiǎo gū bǐ。
zì shù shí lǐ wài wàng zhī,
bì fēng chán rán gū qǐ,
shàng gān yún xiāo,
yǐ fēi tā shān kě nǐ,
yù jìn yù xìu,
dōng xià qíng yǔ,
zī tài wàn biàn,
xìn zào huà zhī yóu wù yě。
dàn cí yǔ jí yú huāng cán,
ruò shāo shì yǐ lóu guān tíng xiè,
yǔ jiāng shān xiāng fā hūi,
zì dāng gāo chū jīn shān zhī shàng yǐ。
miào zài shān zhī xī lù,
é yuē “ hùi jì ”,
shén yuē “ ān jì fū rén ”。
shào xīng chū,
zhāng wèi gōng zì hú xiāng huán,
cháng jiā yíng qì,
yǒu bēi zài qí shì。
yòu yǒu bié cí zài péng làng jī,
shǔ jiāng zhōu péng zé xiàn,
sān miàn lín jiāng,
dǎo yǐng shǔi zhōng,
yì zhān yī shān zhī shèng。
zhōu guò jī,
sūi wú fēng,
yì làng yǒng,
gài yǐ cǐ dé míng yě。
xī rén shī yǒu “ zhōu zhōng gū kè mò màn kuáng,
xiǎo gū qián nián jià péng láng ” zhī jù,
chuán zhě yīn wèi xiǎo gū miào yǒu péng láng xiàng,
péng làng miào yǒu xiǎo gū xiàng,
shí bù rán yě。
wǎn bó shā jiā,
jù xiǎo gū yī lǐ。
wēi yǔ,
fù yǐ xiǎo tǐng yóu miào zhōng,
nán wàng péng zé 、 dū chāng zhū shān,
yān yǔ kōng méng,
ōu lù miè méi,
jí dēng lín zhī shèng,
xǐ yǐ jǐu zhī ér gūi。
fāng lì miào mén,
yǒu jùn gú tuán shǔi qín,
lvè jiāng dōng nán qù,
shén kě zhuàng yě。
miào zhù yún,
shān yǒu qī gú shén duō。
èr rì zǎo,
xíng wèi èr shí lǐ,
hū fēng yún téng yǒng,
jí xì làn。
é fù kāi jì,
sùi xíng。
fàn péng lǐ kǒu,
sì wàng wú jì,
nǎi zhī tài bái “ kāi fān rù tiān jìng ” zhī jù wèi miào。
shǐ jiàn lú shān jí dà gū。
dà gū zhuàng lèi xī liáng,
sūi bù kě nǐ xiǎo gū zhī xìu lì,
rán xiǎo gū zhī páng,
pǒ yǒu shā zhōu jiā wěi,
dà gū zé sì jì miǎo mí jiē dà jiāng,
wàng zhī rú fú shǔi miàn,
yì yī qí yě。
jiāng zì hú kǒu fēn yī zhī wèi nán jiāng,
gài jiāng xī lù yě。
jiāng shǔi hún zhuó,
měi jí yòng,
jiē yǐ xìng rén chéng zhī,
guò xī nǎi kě yǐn。
nán jiāng zé jí qīng chè,
hé chù rú yǐn shéng,
bù xiāng luàn。
wǎn dǐ jiāng zhōu。
zhōu zhì dé huà xiàn,
jí táng zhī xún yáng xiàn,
chái sāng 、 lì lǐ,
jiē qí dì yě ; nán táng wèi fèng huà jūn jié dù,
jīn wèi dìng jiāng jūn。
àn tǔ chì ér bì lì,
dōng pō xiān shēng suǒ wèi “ zhōu rén zhǐ diǎn àn rú chēng ” zhě yě。
bó pén pǔ,
shǔi yì shén qīng,
bù yǔ jiāng shǔi luàn。
zì qī yuè èr shí lìu rì zhì shì,
shǒu wěi cái lìu rì,
qí jiān yī rì zǔ fēng bù xíng,
shí yǐ sì rì bàn sù líu xíng qī bǎi lǐ yún。

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。

Processed in 0.312441 Second , 378 querys.