“笑彼过客如风镫”这段文字出自哪里?

上一句:谴诃元放叱抱朴

“笑彼过客如风镫”出自清代诗人黄景仁的诗句: 《孙薇隐自句曲归以诗示辄题于端即和其春日枉赠之作》

下一句:丛花匹练俯下界

"笑彼过客如风镫" 诗句出自清代诗人黄景仁《孙薇隐自句曲归以诗示辄题于端即和其春日枉赠之作》

sūn wéi yǐn zì jù qū gūi yǐ shī shì zhé tí yú duān jí hé qí chūn rì wǎng zèng zhī zuò
jù jīn zhī tán xián yǒu líng,
yún kě dù shì ér shàng shēng。
dōng nán yī qiào pì dì fèi,
mián yán xīu qì shí yún téng。
huá yáng yù jié bì qiān zài,
dēng kōng yǒu qiāo shúi qí chéng。
wǒ shēng mèng jiàn qiě wèi dé,
jūn yǒu xiān gǔ jūn xiān dēng。
shén jūn kàng shǒu bù fù gù,
qū chéng chāng gé hū kě yīng。
jiāng shān wén zǎo dài xǐ shuā,
chéng fēng yù qù hé yóu néng。
qiǎn hē yuán fàng chì bào pò,
xiào bǐ guò kè rú fēng dēng。
cóng huā pǐ liàn fǔ xià jiè,
huàn zuò zǔ xìu luō jūn yīng。
gūi lái tuō xìu chū qí jù,
shì hé guāng qì shúi yī píng。
shì tīng zhí dì xiǎng jīn shí,
bù rán mén zì shēng gūi léng。
zhú fén zhuàn dǐng pī jié qū,
bīng chē tiě mǎ qū líng jīng。
xīng zhī luò bǐ máng sì shè,
hóng xiě lù jiàn bān chū níng。
bù chóu ōu xīn shù gān shèn,
yún mèng bā jǐu xiōng fú zhēng。
shǐ zhī míng shān zhù cái lì,
jì zhì cǐ yǐ hú néng chēng。
líng shé jīng bì jiā suǒ wò,
cáo zàn zhòng xiǎng xuān wā yíng。
jūn qí yī chū kōng suǒ jiàn,
shǐ yǐ hè rì xiāo chūn bīng。
yóu lái wén zhāng gùi gūi gūi,
kěn xí xī jìng xún qí chéng。
《 yún jūn 》 《 shān gǔi 》 yì sī zhèng,
mò bīng méng kòu yán chà héng。
yún qí qǐ fù gǔ rén guò,
kuàng yǐ cháng yǔ xiāng yīn réng。
cháng gēng xīng sǐ yù lóu zhào,
cǐ shì ràng jūn sān zhé gōng。
cān zhī hán dù dé shěn ào,
dà jué mén hù gūi gāo céng。
yóu shān dú shū gèng shí zài,
kǒng jué lái zhě nán pān chéng。
wǒ fāng wù wù nòng qiān qiàn,
fāng fú bī zè wú chǐ zēng。
hùi lián dé jù zì yín shǎng,
shù xī màn yǔ cóng jī chéng。
mìu féng zuò zhě pǐ jiā shì,
jī qì dé tǔ xiāng kuā jīn。
yì cóng qù chūn wǎng jūn zuò,
chí jǐu bù bào lǐ jù yìng。
kǔ yuán wàng qì yǐ pì yì,
pí jūn zài gǔ jiē nán xīng。
qīng xīn dǎo yì jù néng mò,
liáo yòng cuō rǎng chóng shān céng。
zì zhī sú gǔ bù néng huàn,
fán jūn jí yǐn pāo cháng shéng。
lǎng yín xié fǎng jìu yóu qù,
qiè wǒ qí èr mǎo lóng shēng。

黄景仁

黄景仁(1749~1783),清代诗人。字汉镛,一字仲则,号鹿菲子,阳湖(今江苏省常州市)人。四岁而孤,家境清贫,少年时即负诗名,为谋生计,曾四方奔波。一生怀才不遇,穷困潦倒,后授县丞,未及补官即在贫病交加中客死他乡,年仅35岁。诗负盛名,为“毗陵七子”之一。诗学李白,所作多抒发穷愁不遇、寂寞凄怆之情怀,也有愤世嫉俗的篇章。七言诗极有特色。亦能词。著有《两当轩全集》。

Processed in 2.208015 Second , 228 querys.