làng táo shā · cáo xī yì zhé táo huā yī zhī shù rì líng luò guǒ huā piàn tóu zhī fú jiāng gē cǐ sòng zhī
shǔi ruǎn lǔ shēng róu,
cǎo lv̀ fāng zhōu,
bì táo jī shù yǐn hóng lóu。
zhě shì chūn shān hún yī piàn,
zhāo rù gū zhōu。
xiāng mèng bù céng xīu,
rě shén xián chóu ?
zhōng zhōu guò le yòu fú zhōu。
zhí yǔ bā jiāng líu dào hǎi,
qiē mò húi tóu。

  潇洒有余致。词人似乎想说明,对于美好的事物,只要留有回忆,就已足够。然而文学作品毕竟不是说理文,此词动人之处并不在这种旷达的心情,而是词人所用的艺术手段。经过作者的渲染,这枝随手折得的桃花,仿佛是有了灵魂,也就拥有了新的所指。

Processed in 0.296314 Second , 418 querys.