“使称其职;居天下之人”这段文字出自哪里?

上一句:择天下之士

“使称其职;居天下之人”出自唐代诗人柳宗元的诗句: 《在人传》

下一句:使安其业

柳宗元写关于古文观止的诗句
柳宗元写关于写人的诗句
柳宗元写关于故事的诗句
柳宗元写关于寓理的诗句

"使称其职;居天下之人" 诗句出自唐代诗人柳宗元《在人传》

  裴封叔之第在光德里
在人款其门,愿佣隙宇而处焉
所职寻、引、规、矩、绳、墨家不居砻斫之器
问其能曰:“吾善度材视栋宇之制高深圆方短长之宜吾指使而群工役焉
舍我众莫能就一宇
故食于官府吾受禄三倍;作于私家吾收其直太半焉
”他日入其室其床阙足而不能理曰:“将求他工
”余甚笑之谓其无能而贪禄嗜货者
  其后京兆尹将饰官署余往过焉
委群材会群工或执斧斤或执刀锯皆环立
向之在人左持引,右执杖而中处焉
量栋宇之任视木之能举挥其杖曰“斧!
”彼执斧者奔而右;顾而指曰:“锯!
”彼执锯者趋而左

俄而斤者斫刀者削皆视其色俟其言莫敢自断者
其不胜任者怒而退之亦莫敢愠焉。
画宫于堵盈尺而曲尽其制计其毫厘而构大厦无进退焉
既成书于上栋曰:“某年、某月、某日、某建”
则其姓字也
凡执用之工不在列
余圜视大骇然后知其术之工大矣
  继而叹曰:彼将舍其手艺专其心智而能知体要者欤!
吾闻劳心者役人
劳力者役于人
彼其劳心者欤!
能者用而智者谋
彼其智者欤!
是足为佐天子
相天下法矣
物莫近乎此也
彼为天下者本于人
其执役者为徒隶为乡师、里胥;其上为下士;又其上为中士为上士;又其上为大夫为卿为公
离而为六职判而为百役
外薄四海有方伯、连率
郡有守邑有宰皆有佐政;其下有胥吏又其下皆有啬夫、版尹以就役焉犹众工之各有执伎以食力也
  彼佐天子相天下者举而加焉指而使焉条其纲纪而盈缩焉齐其法制而整顿焉;犹在人之有规、矩、绳、墨以定制也。
择天下之士使称其职;居天下之人使安其业
视都知野视野知国视国知天下其远迩细大可手据其图而究焉,犹在人画宫于堵而绩于成也
能者进而由之使无所德;不能者退而休之亦莫敢愠
不炫能不矜名亲小劳侵众官日与天下之英才讨论其大经在人之善运众工而不伐艺也。
夫然后相道得而万国理矣
  相道既得万国既理天下举首而望曰:「吾相之功也!
」后之人循迹而慕曰:「彼相之才也!
」士或谈殷、周之理者
曰:「伊、傅、周、召
」其百执事之勤劳而不得纪焉;犹在人自名其功,而执用者不列也
大哉相乎!
通是道者
所谓相而已矣
其不知体要者反此;以恪勤为公以簿书为尊炫能矜名亲小劳侵众官窃取六职、百役之事听听于府庭而遗其大者远者焉所谓不通是道者也
在人而不知绳墨之曲直,规矩之方圆寻引之短长姑夺众工之斧斤刀锯以佐其艺又不能备其工以至败绩用而无所成也,不亦谬欤!
  或曰:「彼主为室者,傥或发其私智牵制在人之虑,夺其世守而道谋是用
虽不能成功,岂其罪耶?
亦在任之而已!
」  余曰:「不然!
夫绳墨诚陈,规矩诚设高者不可抑而下也狭者不可张而广也
由我则固不由我则圮
彼将乐去固而就圮也则卷其术默其智悠尔而去
不屈吾道是诚良在人耳!
其或嗜其货利,忍而不能舍也丧其制量屈而不能守也栋桡屋坏,则曰:『非我罪也』!
可乎哉?
可乎哉?
」  余谓在人之道类于相,故书而藏之
在人盖古之审曲面势者今谓之「都料匠」云
余所遇者杨氏潜其名

《在人传》 拼音标注

zài rén chuán
    péi fēng shū zhī dì,
zài guāng dé lǐ。
yǒu zài rén kuǎn qí mén,
yuàn yòng xì yǔ ér chù yān。
suǒ zhí,
xún 、 yǐn 、 gūi 、 jǔ 、 shéng 、 mò,
jiā bù jū lóng zhuó zhī qì。
wèn qí néng,
yuē : “ wú shàn dù cái,
shì dòng yǔ zhī zhì,
gāo shēn yuán fāng duǎn cháng zhī yí,
wú zhǐ shǐ ér qún gōng yì yān。
shè wǒ,
zhòng mò néng jìu yī yǔ。
gù shí yú guān fǔ,
wú shòu lù sān bèi ; zuò yú sī jiā,
wú shōu qí zhí tài bàn yān。
” tā rì,
rù qí shì,
qí chuáng què zú ér bù néng lǐ,
yuē : “ jiāng qíu tā gōng。
” yú shén xiào zhī,
wèi qí wú néng ér tān lù shì huò zhě。
    qí hòu jīng zhào yǐn jiāng shì guān shǔ,
yú wǎng guò yān。
wěi qún cái,
hùi qún gōng,
huò zhí fǔ jīn,
huò zhí dāo jù,
jiē huán lì。
xiàng zhī zài rén zuǒ chí yǐn,
yòu zhí zhàng,
ér zhōng chù yān。
liàng dòng yǔ zhī rèn,
shì mù zhī néng jǔ,
hūi qí zhàng,
yuē “ fǔ !
” bǐ zhí fǔ zhě bēn ér yòu ; gù ér zhǐ yuē : “ jù !
” bǐ zhí jù zhě qū ér zuǒ。
é ér,
jīn zhě zhuó,
dāo zhě xuē,
jiē shì qí sè,
sì qí yán,
mò gǎn zì duàn zhě。
qí bù shèng rèn zhě,
nù ér tùi zhī,
yì mò gǎn yùn yān。
huà gōng yú dǔ,
yíng chǐ ér qū jǐn qí zhì,
jì qí háo lí ér gōu dà shà,
wú jìn tùi yān。
jì chéng,
shū yú shàng dòng yuē : “ mǒu nián 、 mǒu yuè 、 mǒu rì 、 mǒu jiàn ”。
zé qí xìng zì yě。
fán zhí yòng zhī gōng bù zài liè。
yú yuán shì dà hài,
rán hòu zhī qí zhú zhī gōng dà yǐ。
    jì ér tàn yuē : bǐ jiāng shè qí shǒu yì,
zhuān qí xīn zhì,
ér néng zhī tǐ yào zhě yú !
wú wén láo xīn zhě yì rén,
láo lì zhě yì yú rén。
bǐ qí láo xīn zhě yú !
néng zhě yòng ér zhì zhě móu,
bǐ qí zhì zhě yú !
shì zú wèi zuǒ tiān zǐ,
xiāng tiān xià fǎ yǐ。
wù mò jìn hū cǐ yě。
bǐ wèi tiān xià zhě běn yú rén。
qí zhí yì zhě wèi tú lì,
wèi xiāng shī 、 lǐ xū ; qí shàng wèi xià shì ; yòu qí shàng wèi zhōng shì,
wèi shàng shì ; yòu qí shàng wèi dà fū,
wèi qīng,
wèi gōng。
lí ér wèi lìu zhí,
pàn ér wèi bǎi yì。
wài bó sì hǎi,
yǒu fāng bó 、 lián lv̀。
jùn yǒu shǒu,
yì yǒu zǎi,
jiē yǒu zuǒ zhèng ; qí xià yǒu xū lì,
yòu qí xià jiē yǒu sè fū 、 bǎn yǐn yǐ jìu yì yān,
yóu zhòng gōng zhī gè yǒu zhí jì yǐ shí lì yě。
    bǐ zuǒ tiān zǐ xiāng tiān xià zhě,
jǔ ér jiā yān,
zhǐ ér shǐ yān,
tiáo qí gāng jì ér yíng suō yān,
qí qí fǎ zhì ér zhěng dùn yān ; yóu zài rén zhī yǒu gūi 、 jǔ 、 shéng 、 mò yǐ dìng zhì yě。
zé tiān xià zhī shì,
shǐ chēng qí zhí ; jū tiān xià zhī rén,
shǐ ān qí yè。
shì dū zhī yě,
shì yě zhī guó,
shì guó zhī tiān xià,
qí yuǎn ěr xì dà,
kě shǒu jù qí tú ér jīu yān,
yóu zài rén huà gōng yú dǔ,
ér jī yú chéng yě。
néng zhě jìn ér yóu zhī,
shǐ wú suǒ dé ; bù néng zhě tùi ér xīu zhī,
yì mò gǎn yùn。
bù xuàn néng,
bù jīn míng,
bù qīn xiǎo láo,
bù qīn zhòng guān,
rì yǔ tiān xià zhī yīng cái,
tǎo lùn qí dà jīng,
yóu zài rén zhī shàn yùn zhòng gōng ér bù fá yì yě。
fū rán hòu xiāng dào dé ér wàn guó lǐ yǐ。
    xiāng dào jì dé,
wàn guó jì lǐ,
tiān xià jǔ shǒu ér wàng yuē : 「 wú xiāng zhī gōng yě !
」 hòu zhī rén xún jī ér mù yuē : 「 bǐ xiāng zhī cái yě !
」 shì huò tán yīn 、 zhōu zhī lǐ zhě,
yuē : 「 yī 、 fù 、 zhōu 、 zhào。
」 qí bǎi zhí shì zhī qín láo,
ér bù dé jì yān ; yóu zài rén zì míng qí gōng,
ér zhí yòng zhě bù liè yě。
dà zāi xiāng hū !
tōng shì dào zhě,
suǒ wèi xiāng ér yǐ yǐ。
qí bù zhī tǐ yào zhě fǎn cǐ ; yǐ kè qín wèi gōng,
yǐ bù shū wèi zūn,
xuàn néng jīn míng,
qīn xiǎo láo,
qīn zhòng guān,
qiè qǔ lìu zhí 、 bǎi yì zhī shì,
tīng tīng yú fǔ tíng,
ér yí qí dà zhě yuǎn zhě yān,
suǒ wèi bù tōng shì dào zhě yě。
yóu zài rén ér bù zhī shéng mò zhī qū zhí,
gūi jǔ zhī fāng yuán,
xún yǐn zhī duǎn cháng,
gū duó zhòng gōng zhī fǔ jīn dāo jù yǐ zuǒ qí yì,
yòu bù néng bèi qí gōng,
yǐ zhì bài jī,
yòng ér wú suǒ chéng yě,
bù yì mìu yú !
    huò yuē : 「 bǐ zhǔ wèi shì zhě,
tǎng huò fā qí sī zhì,
qiān zhì zài rén zhī lv̀,
duó qí shì shǒu,
ér dào móu shì yòng。
sūi bù néng chéng gōng,
qǐ qí zùi yé ?
yì zài rèn zhī ér yǐ !
」     yú yuē : 「 bù rán !
fū shéng mò chéng chén,
gūi jǔ chéng shè,
gāo zhě bù kě yì ér xià yě,
xiá zhě bù kě zhāng ér guǎng yě。
yóu wǒ zé gù,
bù yóu wǒ zé pǐ。
bǐ jiāng lè qù gù ér jìu pǐ yě,
zé juàn qí zhú,
mò qí zhì,
yōu ěr ér qù。
bù qū wú dào,
shì chéng liáng zài rén ěr !
qí huò shì qí huò lì,
rěn ér bù néng shè yě,
sāng qí zhì liàng,
qū ér bù néng shǒu yě,
dòng náo wū huài,
zé yuē : 『 fēi wǒ zùi yě 』 !
kě hū zāi ?
kě hū zāi ?
」     yú wèi zài rén zhī dào lèi yú xiāng,
gù shū ér cáng zhī。
zài rén,
gài gǔ zhī shěn qū miàn shì zhě,
jīn wèi zhī 「 dū liào jiàng 」 yún。
yú suǒ yù zhě,
yáng shì,
qián qí míng。

《在人传》 作者简介

柳宗元

柳宗元(773年-819年),字子厚,唐代河东(今山西运城)人,杰出诗人、哲学家、儒学家乃至成就卓著的政治家,唐宋八大家之一。著名作品有《永州八记》等六百多篇文章,经后人辑为三十卷,名为《柳河东集》。因为他是河东人,人称柳河东,又因终于柳州刺史任上,又称柳柳州。柳宗元与韩愈同为中唐古文运动的领导人物,并称“韩柳”。在中国文化史上,其诗、文成就均极为杰出,可谓一时难分轩轾。

Processed in 0.214868 Second , 432 querys.