yī è hóng · pén méi
yù táng shēn。
zhèng zhòng lián hù míng,
chuāng sè shì xīn qíng。
tái nuǎn lín shēng,
ní róng mài qǐ,
chūn yì chū pò qióng yīng。
yè shēn hòu 、 hán xiāo jiàng là,
wù sùi yuè 、 hé lù luò kōng tíng。
nuǎn chūi diào xiāng,
lěng fāng qīn mèng,
yī shǎng xiāo níng。
cháng hèn nián huá wǎn wǎn,
bèi róu qíng shù qū,
dǐ sǐ qiān yíng。
hé shì dōng jūn,
jiě jiāng fāng sī,
qiǎo zhùi yī hú chūn bīng。
nà dé sì 、 kōng shān jìng yè,
bàng shū lí 、 qīng qiǎn xiǎo xī héng。
mò wèn diào gēng xīn shì,
qiě lùn dí lǐ píng shēng。

  这是一首咏梅词,然而所咏并非野生之梅树,而是长于洞房深室的盆栽梅花。词的上片,写盆梅虽植于玉堂之深,而自有一段天然风流,带给人清幽高洁的美好享受。“暖吹调香,冷芳侵梦,一晌消凝”十二字足见主人对盆梅之爱。下片的盆梅,已投射了作者的形象。“长恨”以下暗喻自身遭际,“那得似”三字意思一转,写出盆梅虽是“东君巧缀”,终究不如空山静夜、篱边溪畔的野生之梅来得自由。结句点明题旨,抒发不愿为官,只望归隐的愿望。缺点是说得太白,反无余致。

Processed in 0.252195 Second , 456 querys.