“生条幸不穷”这段文字出自哪里?

上一句:屡供樵爨余

“生条幸不穷”出自明代诗人张羽的诗句: 《咏斋前紫薇花》

下一句:蒙茏委榛莽

yǒng zhāi qián zǐ wéi huā
bǐ měi yè yuán xìu,
yí cǐ huāng yuán zhōng。
fù zhí fēi yǒu yì,
zhì shēn ǒu bù tóng。
lv̌ gōng qiáo cuàn yú,
shēng tiáo xìng bù qióng。
méng lóng wěi zhēn mǎng,
guàn gài hōng rén gōng。
wèi tóng zhòng hùi qì,
hū yǒu gū huā hóng。
□ cháng bù zé dì,
shǐ zhī yuán huà gōng。
qiān yī rào qīng qú,
qīng xiāng sàn chén fēng。
sì gǎn yōu shì zhī,
fāng yì mò zì tōng。
yī wén qīng lù fān,
yù kǒng cǎi yún kōng。
děng shì róng xiè lǐ,
hé dài zhí nán gōng。

张羽

  张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽好著述,文辞精洁典雅,诗咏深思冶炼,朴实含华。书法纤婉有异趣,仿佛谢庄月赋。隶书效法韩择木、楷书临摹王羲之曹娥碑,虽未精极,却能离俗而入于雅。画山水法米氏父子及高克恭,笔力苍秀,品在方从义上。

Processed in 0.441680 Second , 228 querys.