"酒阑童仆各辞亲" 诗句出自宋代诗人张舜民《京兆安汾叟赴辟临洮幕府南舒李君自画阳关图并诗以送行浮休居士为继其后》
古人送行赠以言,李君送人兼以画。
自写阳关万里情,奉送安西从辟者。
澄心古纸白如银,笔墨轻清意潇洒。
短亭离筵列歌舞,亭亭諠諠簇车马。
溪边一叟静垂纶,桥畔俄逢两负薪。
掣臂苍鹰随猎犬,耸耳駏驴扶只轮。
长安陌上多豪侠,正值春风二三月。
分明朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。
主人举杯苦劝客,道是西征无故人。
殷勤一曲歌者阕,歌者背泪沾罗巾。
酒阑童仆各辞亲,结束韬縢意气振。
稚子牵衣老人哭,道上行客皆酸辛。
唯有溪边钓鱼叟,寂寞投竿如不闻。
李君此画何容易,画出渔樵有深意。
为道世间离别人,若个不因名与利。
红莲幕府尽奇才,家近南山紫翠堆。
烜赫朱门当巷陌,潺潺流水绕亭台。
当轩怪石人稀见,夹道长松手自栽。
静锁园林莺对语,密穿堂户燕惊回。
试问主翁在何所,近向安西幕府开。
歌舞教成头已白,功名未立老相催。
西山东国不我与,造父王良安在哉。
已卜买田箕岭下,更看筑室颍河隈。
凭君传语王摩诘,画个陶潜归去来。
jīng zhào ān fén sǒu fù pì lín táo mù fǔ nán shū lǐ jūn zì huà yáng guān tú bìng shī yǐ sòng xíng fú xīu jū shì wèi jì qí hòu
gǔ rén sòng xíng zèng yǐ yán,
lǐ jūn sòng rén jiān yǐ huà。
zì xiě yáng guān wàn lǐ qíng,
fèng sòng ān xī cóng pì zhě。
chéng xīn gǔ zhǐ bái rú yín,
bǐ mò qīng qīng yì xiāo sǎ。
duǎn tíng lí yán liè gē wǔ,
tíng tíng xuān xuān cù chē mǎ。
xī biān yī sǒu jìng chúi lún,
qiáo pàn é féng liǎng fù xīn。
chè bì cāng yīng súi liè quǎn,
sǒng ěr jù lv́ fú zhǐ lún。
cháng ān mò shàng duō háo xiá,
zhèng zhí chūn fēng èr sān yuè。
fēn míng zhāo yǔ yì qīng chén,
kè shè qīng qīng lǐu sè xīn。
zhǔ rén jǔ bēi kǔ quàn kè,
dào shì xī zhēng wú gù rén。
yīn qín yī qū gē zhě què,
gē zhě bèi lèi zhān luō jīn。
jǐu lán tóng pū gè cí qīn,
jié shù tāo téng yì qì zhèn。
zhì zǐ qiān yī lǎo rén kū,
dào shàng xíng kè jiē suān xīn。
wéi yǒu xī biān diào yú sǒu,
jì mò tóu gān rú bù wén。
lǐ jūn cǐ huà hé róng yì,
huà chū yú qiáo yǒu shēn yì。
wèi dào shì jiān lí bié rén,
ruò gè bù yīn míng yǔ lì。
hóng lián mù fǔ jǐn qí cái,
jiā jìn nán shān zǐ cùi dūi。
xuǎn hè zhū mén dāng xiàng mò,
chán chán líu shǔi rào tíng tái。
dāng xuān guài shí rén xī jiàn,
jiā dào cháng sōng shǒu zì zāi。
jìng suǒ yuán lín yīng dùi yǔ,
mì chuān táng hù yàn liáng húi。
shì wèn zhǔ wēng zài hé suǒ,
jìn xiàng ān xī mù fǔ kāi。
gē wǔ jiào chéng tóu yǐ bái,
gōng míng wèi lì lǎo xiāng cūi。
xī shān dōng guó bù wǒ yǔ,
zào fù wáng liáng ān zài zāi。
yǐ bǔ mǎi tián jī líng xià,
gèng kàn zhú shì yǐng hé wēi。
píng jūn chuán yǔ wáng mó jié,
huà gè táo qián gūi qù lái。
张舜民 生卒年不详,北宋文学家、画家。字芸叟,自号浮休居士,又号矴斋。邠州(今陕西彬县)人。诗人陈师道之姊夫。英宗治平二年(1065)进士,为襄乐令。元丰中,环庆帅高遵裕辟掌机密文字。元祐初做过监察御史。为人刚直敢言。徽宗时升任右谏议大夫,任职七天,言事达60章,不久以龙图阁待制知定州。后又改知同州。曾因元祐党争事,牵连治罪,被贬为楚州团练副使,商州安置。后又出任过集贤殿修撰。