"扶力已竭那可停" 诗句出自宋代诗人岳珂《天申万寿宫》
湖㳇溪边春草青,张公洞下泉泠泠。
两行松桧列旌纛,中有金堂开福庭。
壮哉神力出杳冥,楼观矗立排岩扃。
焜煌金碧俨相照,刻石犹纪唐朝铭。
中兴天子授舜禅,寿宫晨候祠官星。
紫衣敕使易霞袂,白茅羽士迎云軿。
颇闻当日动乾象,二十八宿摇天经。
奎钩写题月兔泣,昭回云汉争晶荧。
至今荣光犹炳耀,百尔呵护烦山灵。
玉仙纻像罗珓卜,昭应奎宝模牌形。
朅来正值天六月,柏城将泫秋露零。
芝舆望幸已绝觊,蒿悽触感徒靡宁。
岫云无心出而雨,谷风振响流为霆。
石堪砺齿定何似,流欲洗耳将谁听。
嗟哉行役久劳勚,如鸟知倦才振翎。
烧香台边聊倚策,炼丹灶上方绝陉。
由下瞻仰始知悔,扶力已竭那可停。
众皆徇目且徇耳,我谓独往非独醒。
从初秘祝本何益,中休端自明德馨。
周家克敬绵万亿,自今叶叶皆尧龄。
《天申万寿宫》 拼音标注
tiān shēn wàn shòu gōng
hú fù xī biān chūn cǎo qīng,
zhāng gōng dòng xià quán líng líng。
liǎng xíng sōng kuài liè jīng dào,
zhōng yǒu jīn táng kāi fú tíng。
zhuàng zāi shén lì chū yǎo míng,
lóu guān chù lì pái yán jiōng。
kūn huáng jīn bì yǎn xiāng zhào,
kè shí yóu jì táng zhāo míng。
zhōng xīng tiān zǐ shòu shùn shàn,
shòu gōng chén hòu cí guān xīng。
zǐ yī chì shǐ yì xiá mèi,
bái máo yǔ shì yíng yún píng。
pǒ wén dāng rì dòng gān xiàng,
èr shí bā sù yáo tiān jīng。
kúi gōu xiě tí yuè tù qì,
zhāo húi yún hàn zhēng jīng yíng。
zhì jīn róng guāng yóu bǐng yào,
bǎi ěr hē hù fán shān líng。
yù xiān zhù xiàng luō jiào bǔ,
zhāo yìng kúi bǎo mó pái xíng。
qiè lái zhèng zhí tiān lìu yuè,
bǎi chéng jiāng xuàn qīu lù líng。
zhī yú wàng xìng yǐ jué jì,
hāo qī hóng gǎn tú mǐ níng。
xìu yún wú xīn chū ér yǔ,
gǔ fēng zhèn xiǎng líu wèi tíng。
shí kān lì chǐ dìng hé sì,
líu yù xǐ ěr jiāng shúi tīng。
jiē zāi xíng yì jǐu láo yì,
rú niǎo zhī juàn cái zhèn líng。
shāo xiāng tái biān liáo yǐ cè,
liàn dān zào shàng fāng jué xíng。
yóu xià zhān yǎng shǐ zhī hǔi,
fú lì yǐ jié nà kě tíng。
zhòng jiē xùn mù qiě xùn ěr,
wǒ wèi dú wǎng fēi dú xǐng。
cóng chū mì zhù běn hé yì,
zhōng xīu duān zì míng dé xīn。
zhōu jiā kè jìng mián wàn yì,
zì jīn yè yè jiē yáo líng。