"吹笙十五少王郎" 诗句出自明代诗人袁宏道《少王郎为王幼度作》
《少王郎为王幼度作》 拼音标注
shǎo wáng láng wèi wáng yòu dù zuò
hán qì rú shān yā shuāng zhòng,
zhū gé yín jīn lián xiǎo dòng。
chūi shēng shí wǔ shǎo wáng láng,
shǒu nuò qīng wú shuān cǎi fèng。
tū shān qiǎn yī wú bīn zhǔ,
mǎn wò qīng yān pēn bái zhǔ。
jīn lú huò huò shī zǐ míng,
nì zhú shuāng shuāng fú róng tǔ。
rǔ huā rú xuě dī chūn xiāng,
bǎi kè wú duō qíng zé cháng。
xī shī rù yuè yí guāng sǐ,
yīng wǔ wú hún yuān duàn cháng。
lì wá gōng lǐ tái sān chǐ,
xuán fú yí qí xìu cán jī。
gǔ jǐng jīng yíng nǎo shā rén,
mèng lǐ xíng yún shúi dào xí。
《少王郎为王幼度作》 作者简介
袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。