"癞何为而疾牛" 诗句出自明代诗人袁宏道《哭临漳令王子声 其二》
垂头再哭哭声哑,长夜幽幽悲逝者。
破玉锤珠幽惜人,天何言哉无知也。
三哭眼酸泪枯欲流不得流,焚香告天愿天为我开咽喉。
颜渊鲁高士,胡为三十一而死休。
灵均楚直臣,云何枯槁江潭望君门而媒蹇修。
云何为而投阁,贺何为而赋楼。
渴何为而病马,癞何为而疾牛。
龙何愚而触网,鳌何细而随钩。
山何卑而成水,海何升而为丘。
圣者不能言,愚者不能忧。
释迦与老子,眯矇双白头。
即如王子声,高第十二秋。
穷年只淹蹇,低眉拜督邮。
谗言复间之,刺心如戈矛。
缠棺布三尺,栖身土一抔。
嗟乎子声,汝生不能一日牙牌黑须拱手长安道,又不能拂衣故园补缀先人草。
万里迢遥魄伴魂,一具瘦骨官送老。
福君何其薄,夺君何其早。
和氏空有泣,楚国无以宝。
天不平,地不平,吁嗟乎王子声。
《哭临漳令王子声 其二》 拼音标注
kū lín zhāng lìng wáng zǐ shēng qí èr
chúi tóu zài kū kū shēng yǎ,
cháng yè yōu yōu bēi shì zhě。
pò yù chúi zhū yōu xī rén,
tiān hé yán zāi wú zhī yě。
sān kū yǎn suān lèi kū yù líu bù dé líu,
fén xiāng gào tiān yuàn tiān wèi wǒ kāi yān hóu。
yán yuān lǔ gāo shì,
hú wèi sān shí yī ér sǐ xīu。
líng jūn chǔ zhí chén,
yún hé kū gǎo jiāng tán wàng jūn mén ér méi jiǎn xīu。
yún hé wèi ér tóu gé,
hè hé wèi ér fù lóu。
kě hé wèi ér bìng mǎ,
lài hé wèi ér jí níu。
lóng hé yú ér hóng wǎng,
áo hé xì ér súi gōu。
shān hé bēi ér chéng shǔi,
hǎi hé shēng ér wèi qīu。
shèng zhě bù néng yán,
yú zhě bù néng yōu。
shì jiā yǔ lǎo zǐ,
mǐ méng shuāng bái tóu。
jí rú wáng zǐ shēng,
gāo dì shí èr qīu。
qióng nián zhǐ yān jiǎn,
dī méi bài dū yóu。
chán yán fù jiān zhī,
cì xīn rú gē máo。
chán guān bù sān chǐ,
qī shēn tǔ yī póu。
jiē hū zǐ shēng,
rǔ shēng bù néng yī rì yá pái hēi xū gǒng shǒu cháng ān dào,
yòu bù néng fú yī gù yuán bǔ zhùi xiān rén cǎo。
wàn lǐ tiáo yáo pò bàn hún,
yī jù shòu gǔ guān sòng lǎo。
fú jūn hé qí bó,
duó jūn hé qí zǎo。
hé shì kōng yǒu qì,
chǔ guó wú yǐ bǎo。
tiān bù píng,
dì bù píng,
xū jiē hū wáng zǐ shēng。
《哭临漳令王子声 其二》 作者简介
袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。