“沉沦穷巷”这段文字出自哪里?

上一句:还成食薇

“沉沦穷巷”出自南北朝诗人庾信的诗句: 《枯树赋》

下一句:芜没荆扉

庾信写关于咏物的诗句
庾信写关于羁旅的诗句
庾信写关于思乡的诗句
庾信写关于抒怀的诗句
庾信写关于悲愤的诗句

"沉沦穷巷" 诗句出自南北朝诗人庾信《枯树赋》

  殷仲文风流儒雅海内知名
世异时移出为东阳太守
常忽忽不乐顾庭槐而叹曰:“此树婆娑生意尽矣!

  至如白鹿贞松青牛文梓
根柢盘魄山崖表里
桂何事而销亡桐何为而半死?
昔之三河徙植
九畹移根
开花建始之殿落实睢阳之园
声含嶰谷曲抱《云门》
将雏集凤比翼巢鸳
临风亭而唳鹤对月峡而吟猿
乃有拳曲拥肿盘坳反覆
熊彪顾盼鱼龙起伏
节竖山连文横水蹙
匠石惊视公输眩目
雕镌始就剞劂仍加
平鳞铲甲落角摧牙
重重碎锦片片真花
纷披草树散乱烟霞
  若夫松子、古度、平仲、君迁森梢百顷槎枿千年
秦则大夫受职汉则将军坐焉
莫不苔埋菌压鸟剥虫穿
或低垂于霜露或撼顿于风烟
东海有白木之庙西河有枯桑之社北陆以杨叶为关南陵以梅根作冶
小山则丛桂留人扶风则长松系马
岂独城临细柳之上塞落桃林之下
  若乃山河阻绝飘零离别
拔本垂泪伤根沥血
火入空心膏流断节
横洞口而敧卧顿山腰而半折文斜者百围冰碎理正者千寻瓦裂
载瘿衔瘤藏穿抱穴木魅睒睗山精妖孽
  况复风云不感羁旅无归
未能采葛还成食薇
沉沦穷巷芜没荆扉既伤摇落弥嗟变衰
《淮南子》云:“木叶落长年悲
”斯之谓矣
乃歌曰:”建章三月火黄河万里槎
若非金谷满园树即是河阳一县花
“桓大司马闻而叹曰:“昔年种柳依依汉南
今看摇落凄怆江潭
树犹如此人何以堪!

《枯树赋》 拼音标注

kū shù fù
    yīn zhòng wén fēng líu rú yǎ,
hǎi nèi zhī míng。
shì yì shí yí,
chū wèi dōng yáng tài shǒu。
cháng hū hū bù lè,
gù tíng huái ér tàn yuē : “ cǐ shù pó suō,
shēng yì jǐn yǐ !
”。
    zhì rú bái lù zhēn sōng,
qīng níu wén zǐ。
gēn dǐ pán pò,
shān yá biǎo lǐ。
gùi hé shì ér xiāo wáng,
tóng hé wèi ér bàn sǐ ?
xī zhī sān hé xǐ zhí,
jǐu wǎn yí gēn。
kāi huā jiàn shǐ zhī diàn,
luò shí sūi yáng zhī yuán。
shēng hán xiè gǔ,
qū bào 《 yún mén 》。
jiāng chú jí fèng,
bǐ yì cháo yuān。
lín fēng tíng ér lì hè,
dùi yuè xiá ér yín yuán。
nǎi yǒu quán qū yǒng zhǒng,
pán ào fǎn fù。
xióng biāo gù pàn,
yú lóng qǐ fú。
jié shù shān lián,
wén héng shǔi cù。
jiàng shí liáng shì,
gōng shū xuàn mù。
diāo juān shǐ jìu,
jī jué réng jiā。
píng lín chǎn jiǎ,
luò jiǎo cūi yá。
zhòng zhòng sùi jǐn,
piàn piàn zhēn huā。
fēn pī cǎo shù,
sàn luàn yān xiá。
    ruò fū sōng zǐ 、 gǔ dù 、 píng zhòng 、 jūn qiān,
sēn shāo bǎi qǐng,
chá niè qiān nián。
qín zé dà fū shòu zhí,
hàn zé jiāng jūn zuò yān。
mò bù tái mái jūn yā,
niǎo bō chóng chuān。
huò dī chúi yú shuāng lù,
huò hàn dùn yú fēng yān。
dōng hǎi yǒu bái mù zhī miào,
xī hé yǒu kū sāng zhī shè,
běi lù yǐ yáng yè wèi guān,
nán líng yǐ méi gēn zuò yě。
xiǎo shān zé cóng gùi líu rén,
fú fēng zé cháng sōng xì mǎ。
qǐ dú chéng lín xì lǐu zhī shàng,
sāi luò táo lín zhī xià。
    ruò nǎi shān hé zǔ jué,
piāo líng lí bié。
bá běn chúi lèi,
shāng gēn lì xiě。
huǒ rù kōng xīn,
gāo líu duàn jié。
héng dòng kǒu ér qǐ wò,
dùn shān yāo ér bàn zhé,
wén xié zhě bǎi wéi bīng sùi,
lǐ zhèng zhě qiān xún wǎ liè。
zài yǐng xián líu,
cáng chuān bào xué,
mù mèi shǎn shì,
shān jīng yāo niè。
    kuàng fù fēng yún bù gǎn,
jī lv̌ wú gūi。
wèi néng cǎi gé,
huán chéng shí wéi。
chén lún qióng xiàng,
wú méi jīng fēi,
jì shāng yáo luò,
mí jiē biàn shuāi。
《 huái nán zǐ 》 yún : “ mù yè luò,
cháng nián bēi。
” sī zhī wèi yǐ。
nǎi gē yuē : ” jiàn zhāng sān yuè huǒ,
huáng hé wàn lǐ chá。
ruò fēi jīn gǔ mǎn yuán shù,
jí shì hé yáng yī xiàn huā。
“ huán dà sī mǎ wén ér tàn yuē : “ xī nián zhǒng lǐu,
yī yī hàn nán。
jīn kàn yáo luò,
qī chuàng jiāng tán。
shù yóu rú cǐ,
rén hé yǐ kān !

《枯树赋》 作者简介

庾信

  庾信(513—581)字子山,小字兰成,北周时期人。南阳新野(今属河南)人。他以聪颖的资质,在梁这个南朝文学的全盛时代积累了很高的文学素养,又来到北方,以其沉痛的生活经历丰富了创作的内容,并多少接受了北方文化的某些因素,从而形成自己的独特面貌。

Processed in 4.704024 Second , 475 querys.