"从教门前泥潦三尺深" 诗句出自明代诗人虞堪《自画山居图歌赠宜春朱隐君》
朱侯有隐居,乃在宜春间。
东游久未已,浩荡忘其还。
山川神气具在眼,穷幽赜隐知何限。
黄河之源出昆崙,千里万里盘旋屈折支天根。
自从开辟分九州,大噫嘑噏生气浮。
绵延亘接无尽头,奔澎不息入海流。
海门限水回蛟蜃,碣石排风驻马牛。
从此山川极瓯越,秦王之石禹王穴。
朱侯朝览赤城霞,暮看山阴雪。
山阴溪中钓鱼者,旧庐亦在青城下。
胸中丘壑浑天成,手把风云自挥洒。
窅霭外鸿濛前来龙起伏,顷刻真宛然。
长松古桧亦偃蹇,不似草草生风烟。
朱侯长相见,谈笑共刮目。
脱屦白石上,沧浪歌濯足。
爱山之癖奈侯酷,聊以寻幽画苑屋。
青山隔溪转,白云就檐宿。
不短挂猿藤,颇长栖凤竹。
画成送侯当早归,越来溪傍花正飞。
春山蕨长荠菜肥,何待满树风雨钩辀啼。
朱侯朱侯此别勿叹惜,一饭劝君当努力。
但将鸡犬深入云,莫管桃花尽狼籍。
此画挂向草屋壁,读书万卷守勿失。
从教门前泥潦三尺深,深掩柴门莫轻出。
《自画山居图歌赠宜春朱隐君》 拼音标注
zì huà shān jū tú gē zèng yí chūn zhū yǐn jūn
zhū hóu yǒu yǐn jū,
nǎi zài yí chūn jiān。
dōng yóu jǐu wèi yǐ,
hào dàng wàng qí huán。
shān chuān shén qì jù zài yǎn,
qióng yōu zé yǐn zhī hé xiàn。
huáng hé zhī yuán chū kūn lún,
qiān lǐ wàn lǐ pán xuán qū zhé zhī tiān gēn。
zì cóng kāi pì fēn jǐu zhōu,
dà yī hū xī shēng qì fú。
mián yán gèn jiē wú jǐn tóu,
bēn péng bù xī rù hǎi líu。
hǎi mén xiàn shǔi húi jiāo shèn,
jié shí pái fēng zhù mǎ níu。
cóng cǐ shān chuān jí ōu yuè,
qín wáng zhī shí yǔ wáng xué。
zhū hóu zhāo lǎn chì chéng xiá,
mù kàn shān yīn xuě。
shān yīn xī zhōng diào yú zhě,
jìu lú yì zài qīng chéng xià。
xiōng zhōng qīu hè hún tiān chéng,
shǒu bǎ fēng yún zì hūi sǎ。
yǎo ǎi wài hóng méng qián lái lóng qǐ fú,
qǐng kè zhēn wǎn rán。
cháng sōng gǔ kuài yì yǎn jiǎn,
bù sì cǎo cǎo shēng fēng yān。
zhū hóu cháng xiāng jiàn,
tán xiào gòng guā mù。
tuō jù bái shí shàng,
cāng làng gē zhuó zú。
ài shān zhī pǐ nài hóu kù,
liáo yǐ xún yōu huà yuàn wū。
qīng shān gé xī zhuǎn,
bái yún jìu yán sù。
bù duǎn guà yuán téng,
pǒ cháng qī fèng zhú。
huà chéng sòng hóu dāng zǎo gūi,
yuè lái xī bàng huā zhèng fēi。
chūn shān jué cháng qí cài féi,
hé dài mǎn shù fēng yǔ gōu zhōu tí。
zhū hóu zhū hóu cǐ bié wù tàn xī,
yī fàn quàn jūn dāng nǔ lì。
dàn jiāng jī quǎn shēn rù yún,
mò guǎn táo huā jǐn láng jí。
cǐ huà guà xiàng cǎo wū bì,
dú shū wàn juàn shǒu wù shī。
cóng jiào mén qián ní lǎo sān chǐ shēn,
shēn yǎn chái mén mò qīng chū。
《自画山居图歌赠宜春朱隐君》 作者简介