mǎn gōng huā · yuè chén chén
yuè chén chén,
rén qiǎo qiǎo,
yī zhù hòu tíng xiāng niǎo。
fēng líu dì zǐ bù gūi tíng,
mǎn dì jìn huā yōng sǎo。
lí hèn duō,
xiāng jiàn shǎo,
hé chù zùi mí sān dǎo ?
lòu qīng gōng shù zǐ gūi tí,
chóu suǒ bì chuāng chūn xiǎo。

  此词创设了这样的意境:沉沉月夜,悄无声息。落花遍地而“帝子”不归。使人愁锁碧窗,离恨满怀。又听得杜鹃声声,隔窗传庭,更增人愁思。这首词,抒写了寂寞冷清的宫廷生活。诗人写景抒怀,寄寓良深。

Processed in 0.696932 Second , 365 querys.