fèng gūi yún · gūi yuàn
zhēng fū shù zài,
píng jì tā bāng。
qù biàn wú xiāo xī,
lèi huàn xīng shuāng。
yuè xià chóu tīng zhēn chǔ qǐ,
hán yàn nán xíng。
gū mián luán zhàng lǐ,
wǎng láo hún mèng,
yè yè fēi yáng。
xiǎng jūn bó xíng,
gèng bù sī liàng。
shúi wèi chuán shū yǔ ?
biǎo qiè zhōng cháng。
yǐ yóng wú yán chúi xiě lèi,
àn zhù sān guāng。
wàn bān wú nài chù,
yī lú xiāng jǐn,
yòu gèng tiān xiāng。

  由于征战引起的相思,总是格外无奈。征夫戍边,或终老不归,妇人在家中,除却牵挂忧虑,又能如何?相见无期,连书信也难传递,只有寄望虚无缥缈的梦境,和无法应验的祈祷。 战乱是这些离散悲剧的缘由,一家一户,并不能与之相抗,啼血泣泪的几行句子,离恨深沉。如今读来,却也只能报以几声叹息。

Processed in 1.775822 Second , 309 querys.