“永歌之不足”这段文字出自哪里?

上一句:嗟叹之不足故永歌之

“永歌之不足”出自宋代诗人安道的诗句: 《古代文论选段》

下一句:不知手之舞之

安道写关于哲理的诗句

"永歌之不足" 诗句出自宋代诗人安道《古代文论选段》

《毛诗序》选段  诗者,志之所之也
在心为志发言为诗
情动于中而形于言言之不足故嗟叹之嗟叹之不足故永歌之永歌之不足不知手之舞之足之蹈之也
《典论·论文》选段  盖文章,经国之大业不朽之盛事
年寿有时而尽荣乐止乎其身二者必至之常期未若文章之无穷
是以古之作者寄身于翰墨见意于篇籍不假良史之辞不讬飞驰之势而声名自传于后
《诗品序》选段  若乃春风春鸟,秋月秋蝉夏云暑雨冬月祁寒斯四候之感诸诗者也
嘉会寄诗以亲离群讬诗以怨
至于楚臣去境汉妾辞宫
或骨横朔野魂逐飞蓬
或负戈外戍杀气雄边
塞客衣单孀闺泪尽
或士有解佩出朝一去忘返
女有扬蛾入宠再盼倾国
凡斯种种感荡心灵非陈诗何以展其义?
非长歌何以骋其情?
故曰:“诗可以群
可以怨
”使穷贱易安幽居靡闷莫尚于诗矣
《与元九书》  选段  感人心者,莫先乎情莫始乎言莫切乎声莫深乎义
诗者:根情苗言华声实义
《题画》画竹题记一则  江馆清秋,晨起看竹烟光日影露气皆浮动于疏枝密叶之间
胸中勃勃遂有画意
其实胸中之竹并不是眼中之竹也
因而磨墨展纸落笔倏作变相手中之竹又不是胸中之竹也
总之意在笔先者定则也;趣在法外者化机也
独画云乎哉!
《人间词话》三则  词以境界为最上,有境界则自成高格自有名句
  境非独谓景物也喜怒哀乐亦人心中之一境界
故能写真景物、真感情者谓之有境界
否则谓之无境界
  古今之成大事业、大学问者必经过三种之境界:“昨夜西风凋碧树
独上高楼望尽天涯路
”此第一境也
“衣带渐宽终不悔为伊消得人憔悴
”此第二境也
“众里寻他千百度回头蓦见那人正在灯火阑珊处
”此第三境也
此等语皆非大词人不能道
然遽以此意解释诸词恐为晏、欧诸公所不许也

gǔ dài wén lùn xuǎn duàn
《 máo shī xù 》 xuǎn duàn     shī zhě,
zhì zhī suǒ zhī yě。
zài xīn wèi zhì,
fā yán wèi shī。
qíng dòng yú zhōng ér xíng yú yán,
yán zhī bù zú gù jiē tàn zhī,
jiē tàn zhī bù zú gù yǒng gē zhī,
yǒng gē zhī bù zú,
bù zhī shǒu zhī wǔ zhī,
zú zhī dǎo zhī yě。
《 diǎn lùn · lùn wén 》 xuǎn duàn     gài wén zhāng,
jīng guó zhī dà yè,
bù xǐu zhī shèng shì。
nián shòu yǒu shí ér jǐn,
róng lè zhǐ hū qí shēn,
èr zhě bì zhì zhī cháng qī,
wèi ruò wén zhāng zhī wú qióng。
shì yǐ gǔ zhī zuò zhě,
jì shēn yú hàn mò,
jiàn yì yú piān jí,
bù jiǎ liáng shǐ zhī cí,
bù tuō fēi chí zhī shì,
ér shēng míng zì chuán yú hòu。
《 shī pǐn xù 》 xuǎn duàn     ruò nǎi chūn fēng chūn niǎo,
qīu yuè qīu chán,
xià yún shǔ yǔ,
dōng yuè qí hán,
sī sì hòu zhī gǎn zhū shī zhě yě。
jiā hùi jì shī yǐ qīn,
lí qún tuō shī yǐ yuàn。
zhì yú chǔ chén qù jìng,
hàn qiè cí gōng。
huò gǔ héng shuò yě,
hún zhú fēi péng。
huò fù gē wài shù,
shā qì xióng biān。
sāi kè yī dān,
shuāng gūi lèi jǐn。
huò shì yǒu jiě pèi chū zhāo,
yī qù wàng fǎn。
nv̌ yǒu yáng é rù chǒng,
zài pàn qīng guó。
fán sī zhǒng zhǒng,
gǎn dàng xīn líng,
fēi chén shī hé yǐ zhǎn qí yì ?
fēi cháng gē hé yǐ chěng qí qíng ?
gù yuē : “ shī kě yǐ qún,
kě yǐ yuàn。
” shǐ qióng jiàn yì ān,
yōu jū mǐ mèn,
mò shàng yú shī yǐ。
《 yǔ yuán jǐu shū 》 & n b s p ; xuǎn duàn     gǎn rén xīn zhě,
mò xiān hū qíng,
mò shǐ hū yán,
mò qiē hū shēng,
mò shēn hū yì。
shī zhě : gēn qíng,
miáo yán,
huá shēng,
shí yì。
《 tí huà 》 huà zhú tí jì yī zé     jiāng guǎn qīng qīu,
chén qǐ kàn zhú,
yān guāng rì yǐng lù qì,
jiē fú dòng yú shū zhī mì yè zhī jiān。
xiōng zhōng bó bó sùi yǒu huà yì。
qí shí xiōng zhōng zhī zhú,
bìng bù shì yǎn zhōng zhī zhú yě。
yīn ér mó mò zhǎn zhǐ,
luò bǐ shū zuò biàn xiāng,
shǒu zhōng zhī zhú yòu bù shì xiōng zhōng zhī zhú yě。
zǒng zhī,
yì zài bǐ xiān zhě,
dìng zé yě ; qù zài fǎ wài zhě,
huà jī yě。
dú huà yún hū zāi !
《 rén jiān cí huà 》 sān zé     cí yǐ jìng jiè wèi zùi shàng,
yǒu jìng jiè zé zì chéng gāo gé,
zì yǒu míng jù。
    jìng fēi dú wèi jǐng wù yě,
xǐ nù āi lè,
yì rén xīn zhōng zhī yī jìng jiè。
gù néng xiě zhēn jǐng wù 、 zhēn gǎn qíng zhě,
wèi zhī yǒu jìng jiè。
fǒu zé wèi zhī wú jìng jiè。
    gǔ jīn zhī chéng dà shì yè 、 dà xué wèn zhě,
bì jīng guò sān zhǒng zhī jìng jiè : “ zuó yè xī fēng diāo bì shù。
dú shàng gāo lóu,
wàng jǐn tiān yá lù。
” cǐ dì yī jìng yě。
“ yī dài jiàn kuān zhōng bù hǔi,
wèi yī xiāo dé rén qiáo cùi。
” cǐ dì èr jìng yě。
“ zhòng lǐ xún tā qiān bǎi dù,
húi tóu mò jiàn,
nà rén zhèng zài,
dēng huǒ lán shān chù。
” cǐ dì sān jìng yě。
cǐ děng yǔ jiē fēi dà cí rén bù néng dào。
rán jù yǐ cǐ yì jiě shì zhū cí,
kǒng wèi yàn 、 ōu zhū gōng suǒ bù xǔ yě。

Processed in 2.653523 Second , 246 querys.