“终古人琴断坂霜”这段文字出自哪里?

上一句:劳生岁月宫桥柳

“终古人琴断坂霜”出自清代诗人叶燮的诗句: 《石门郁曾发游秦归赋赠兼示胡圆表徐导柏二首 其二》

下一句:水咽陇头留苦调

"终古人琴断坂霜" 诗句出自清代诗人叶燮《石门郁曾发游秦归赋赠兼示胡圆表徐导柏二首 其二》

shí mén yù céng fā yóu qín gūi fù zèng jiān shì hú yuán biǎo xú dǎo bǎi èr shǒu qí èr
qù qù kōng shān xué dào zhuāng,
nán wàng qíng chù zài hé liáng。
láo shēng sùi yuè gōng qiáo lǐu,
zhōng gǔ rén qín duàn bǎn shuāng。
shǔi yān lǒng tóu líu kǔ diào,
huā rán xiàng kǒu yìng zhū láng。
qín gōng hàn diàn qīu yuán shàng,
bǎo zèng shū shēng yī zhěn cháng。

叶燮

(1627—1702)江苏吴江人,浙江嘉兴籍,字星期,号巳畦。叶绍袁子。康熙九年进士。任江苏宝应知县。十四年,以三藩乱时役重民饥,与巡抚慕天颜不合,被劾罢官。居吴县横山,常出游览四方名胜。精研诗学理论,所作以险怪为工。有《原诗》、《巳畦诗文集》。又摘汪琬文章缺点,著《汪文摘谬》。

Processed in 0.141061 Second , 228 querys.