“兆呈琼齿”这段文字出自哪里?

上一句:况凤侣潘杨

“兆呈琼齿”出自明代诗人杨慎的诗句: 《沁园春 自寿兼谢钝庵》

下一句:龙媒秦晋

qìn yuán chūn zì shòu jiān xiè dùn ān
chū dù jīn nián,
yáo jí jù dōng,
dān hú dòng tiān。
jì jīng guó jùn yóu,
zhú jīn tái shàng,
xiāng tíng jìu huà,
zhuó jǐn chéng biān。
liǎng dì píng péng,
shí nián yān yuè,
yù wǎng cóng zhī rú bàn rán。
jīn hé xī,
yòu mǎn táng huā zùi,
zhòng dùi huá yán。
xīn yáng yǎo tiǎo chūn yán。
zhèng lv̀ è 、 méi huā kāi zùi xiān。
kuàng fèng lv̌ pān yáng,
zhào chéng qióng chǐ,
lóng méi qín jìn,
yìng zài bīng quán。
huà lǐ xiāo láng,
wèng zhōng bì sǒu,
jiàng zhàng fēng líu qún gùi xiān。
shàng yún lè,
qīng hú xiāo guǎn,
bái fā zhòng xuán。

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。

Processed in 2.161226 Second , 228 querys.