“乘兴写”这段文字出自哪里?

上一句:休唱彻;诗

“乘兴写”出自元代诗人薛昂夫的诗句: 《【中吕】山坡羊_销金锅在,》

下一句:冬同云叆叇

"乘兴写" 诗句出自元代诗人薛昂夫《【中吕】山坡羊_销金锅在,》

锅在,门外,少欠西债。
钗,台。
难买青春再,范蠡也曾铸来。
安在哉?
,安在哉?
惊人学业,掀天势业是英雄隽败残杯炙
鬓堪嗟雪难遮
晚来览镜中肠热问著老夫无话说
沉醉也;西,沉醉也
大江去,长安西去为功名走遍天涯路
厌舟车喜琴书
早星星鬓影瓜田暮心待足时名便足
处苦;低,低处苦
西杂咏春山光如淀,光如练,一步一个生绡面
扣逋仙访坡仙
拣西施好处都游遍管甚月明归路远
休放转;杯休放浅
夏晴云轻漾,无浪,开樽避暑争相向
光,逞新妆
鼎沸南荡,今夜且休回画舫
满座凉;莲入梦香
秋疏林红叶,芙蓉将谢天然妆点秋屏列
断霞遮夕阳斜
山腰闪出闲亭榭,分付画且慢者。
休唱彻;诗乘兴写
冬同云叆叇,随车缟带山化作瑶光界。
且传杯莫惊猜
是西施傅粉呈新态千载一时真快哉!
也绽开;鹤也到来
忆旧西山畔,西南畔,醉归款段松阴惯
帽檐偏氅衣宽
佳人争卷朱帘看回首少年如梦残
曾过眼;花,曾过眼
筱步携壶堪醉,拖筇堪醉,何须画舫笙沸。
绕苏堤旋寻题
西施已领诗人意,回首有情万里。
如镜里;山如画里
苦雨孤山云树,六桥烟雾景蒙蒙不比江潮怒
淡妆梳浅妆梳
西也怕西施妒,天也为他巧对付
也宜画图;阴,也宜画图

【 zhōng lv̌ 】 shān pō yáng _ xiāo jīn guō zài ,
xiāo jīn guō zài,
yǒng jīn mén wài,
qiāng jīn chuán shǎo qiàn xī hú zhài。
liè jīn chāi,
pěng jīn tái。
huáng jīn nán mǎi qīng chūn zài,
fàn lǐ yě céng jīn zhù lái。
jīn,
ān zài zāi ?
rén,
ān zài zāi ?
liáng rén xué yè,
xiān tiān shì yè,
shì yīng xióng jùn bài cán bēi zhì。
bìn kān jiē,
xuě nán zhē。
wǎn lái lǎn jìng zhōng cháng rè,
wèn zhù lǎo fū wú huà shuō。
dōng,
chén zùi yě ; xī,
chén zùi yě。
dà jiāng dōng qù,
cháng ān xī qù,
wèi gōng míng zǒu biàn tiān yá lù。
yàn zhōu chē,
xǐ qín shū。
zǎo xīng xīng bìn yǐng guā tián mù,
xīn dài zú shí míng biàn zú。
gāo,
gāo chù kǔ ; dī,
dī chù kǔ。
xī hú zá yǒng chūn shān guāng rú diàn,
hú guāng rú liàn,
yī bù yī gè shēng xiāo miàn。
kòu bū xiān,
fǎng pō xiān。
jiǎn xī shī hǎo chù dū yóu biàn,
guǎn shén yuè míng gūi lù yuǎn。
chuán,
xīu fàng zhuǎn ; bēi,
xīu fàng qiǎn。
xià qíng yún qīng yàng,
xūn fēng wú làng,
kāi zūn bì shǔ zhēng xiāng xiàng。
yìng hú guāng,
chěng xīn zhuāng。
shēng gē dǐng fèi nán hú dàng,
jīn yè qiě xīu húi huà fǎng。
fēng,
mǎn zuò liáng ; lián,
rù mèng xiāng。
qīu shū lín hóng yè,
fú róng jiāng xiè,
tiān rán zhuāng diǎn qīu píng liè。
duàn xiá zhē,
xī yáng xié。
shān yāo shǎn chū xián tíng xiè,
fēn fù huà chuán qiě màn zhě。
gē,
xīu chàng chè ; shī,
chéng xīng xiě。
dōng tóng yún ài dài,
súi chē gǎo dài,
hú shān huà zuò yáo guāng jiè。
qiě chuán bēi,
mò liáng cāi。
shì xī shī fù fěn chéng xīn tài,
qiān zài yī shí zhēn kuài zāi !
méi,
yě zhàn kāi ; hè,
yě dào lái。
yì jìu xī shān dōng pàn,
xī hú nán pàn,
zùi gūi kuǎn duàn sōng yīn guàn。
mào yán piān,
chǎng yī kuān。
jiā rén zhēng juàn zhū lián kàn,
húi shǒu shǎo nián rú mèng cán。
yīng,
céng guò yǎn ; huā,
céng guò yǎn。
xiǎo bù xié hú kān zùi,
tuō qióng kān zùi,
hé xū huà fǎng shēng gē fèi。
rào sū dī,
xuán xún tí。
xī shī yǐ lǐng shī rén yì,
húi shǒu yǒu qíng fēng wàn lǐ。
hú,
rú jìng lǐ ; shān,
rú huà lǐ。
kǔ yǔ gū shān yún shù,
lìu qiáo yān wù,
jǐng méng méng bù bǐ jiāng cháo nù。
dàn zhuāng shū,
qiǎn zhuāng shū。
xī hú yě pà xī shī dù,
tiān yě wèi tā qiǎo dùi fù。
jīng,
yě yí huà tú ; yīn,
yě yí huà tú。

薛昂夫

  薛昂夫(1267—1359) 元代散曲家。回鹘(即今维吾尔族)人。原名薛超吾,以第一字为姓。先世内迁,居怀孟路(治所在今河南沁阳)。祖、父皆封覃国公。汉姓为马,又字九皋,故亦称马昂夫、马九皋。据赵孟頫《薛昂夫诗集序》(《松雪斋文集》),他曾执弟子礼于刘辰翁(1234~1297)门下,约可推知他生年约在元初至元年间。历官江西省令史,佥典瑞院事、太平路总管、衢州路总管等职。薛昂夫善篆书,有诗名,诗集已佚。诗作存于《皇元风雅后集》、《元诗选》等集中。

Processed in 2.012307 Second , 228 querys.