"山护云衣" 诗句出自宋代诗人周密《三犯渡江云》
喜余至,拥裘曳杖,相从于山巅水涯松云竹雪之间。
酒酣,促膝笑语,尽出笈中画、囊中诗以娱客。
醉归船窗,紞然夜鼓半矣。
归途再雪,万山玉立相映发,冰镜晃耀,照人毛发,洒洒清入肝鬲,凛然不自支,疑行清虚府中,奇绝境也。
朅来故山,恍然隔岁,慨然怀思,何异神游梦适。
因窃自念人间世不乏清景,往往汨汨尘事,不暇领会,抑亦造物者故为是靳靳乎。
不然,戴溪之雪,赤壁之月,非有至高难行之举,何千载之下,寥寥无继之者耶。
因赋此解,以寄余怀。
冰溪空岁晚,苍茫雁影,浅水落寒沙。
那回乘夜兴,云雪孤舟,曾访故人家。
千林未绿,芳信暖、玉照霜华,共凭高,联诗唤酒,暝色夺昏鸦。
堪嗟。
澌鸣玉佩,山护云衣,又扁舟东下。
想故园、天寒倚竹,袖薄笼纱。
诗筒已是经年别,早暖律、春动香葭。
愁寄远,溪边自折梅花。
《三犯渡江云》 拼音标注
sān fàn dù jiāng yún
xǐ yú zhì,
yǒng qíu yè zhàng,
xiāng cóng yú shān diān shǔi yá sōng yún zhú xuě zhī jiān。
jǐu hān,
cù xī xiào yǔ,
jǐn chū jí zhōng huà 、 náng zhōng shī yǐ yú kè。
zùi gūi chuán chuāng,
dǎn rán yè gǔ bàn yǐ。
gūi tú zài xuě,
wàn shān yù lì xiāng yìng fā,
bīng jìng huǎng yào,
zhào rén máo fā,
sǎ sǎ qīng rù gān lì,
lǐn rán bù zì zhī,
yí xíng qīng xū fǔ zhōng,
qí jué jìng yě。
qiè lái gù shān,
huǎng rán gé sùi,
kǎi rán huái sī,
hé yì shén yóu mèng shì。
yīn qiè zì niàn rén jiān shì bù fá qīng jǐng,
wǎng wǎng mì mì chén shì,
bù xiá lǐng hùi,
yì yì zào wù zhě gù wèi shì jìn jìn hū。
bù rán,
dài xī zhī xuě,
chì bì zhī yuè,
fēi yǒu zhì gāo nán xíng zhī jǔ,
hé qiān zài zhī xià,
liáo liáo wú jì zhī zhě yé。
yīn fù cǐ jiě,
yǐ jì yú huái。
bīng xī kōng sùi wǎn,
cāng máng yàn yǐng,
qiǎn shǔi luò hán shā。
nà húi chéng yè xīng,
yún xuě gū zhōu,
céng fǎng gù rén jiā。
qiān lín wèi lv̀,
fāng xìn nuǎn 、 yù zhào shuāng huá,
gòng píng gāo,
lián shī huàn jǐu,
míng sè duó hūn yā。
kān jiē。
sī míng yù pèi,
shān hù yún yī,
yòu biǎn zhōu dōng xià。
xiǎng gù yuán 、 tiān hán yǐ zhú,
xìu bó lóng shā。
shī tǒng yǐ shì jīng nián bié,
zǎo nuǎn lv̀ 、 chūn dòng xiāng jiā。
chóu jì yuǎn,
xī biān zì zhé méi huā。