“白白红红虽褪尽”这段文字出自哪里?

上一句:也幻出、云山烟水

“白白红红虽褪尽”出自宋代诗人吴潜的诗句: 《贺新郎(和翁处静桃源洞韵)》

下一句:尽倡条、浪蕊皆春意

hè xīn láng ( hé wēng chù jìng táo yuán dòng yùn )
pāi shǒu lán gān wài。
xiǎng húi tóu 、 rén fēi wù shì,
bù zhī hé shì。
rén shì qíng zhī dū shì mèng,
liáo fù tūi qiān mèng lǐ。
yě huàn chū 、 yún shān yān shǔi。
bái bái hóng hóng sūi tùn jǐn,
jǐn chàng tiáo 、 làng rǔi jiē chūn yì。
shí kě zùi,
zùi fú qǐ。
yíng zhōu jìu shuō shén xiān dì。
nài jiāng nán 、 yuán tí hè lì,
yuàn huái rú cǐ。
sān wǔ ā pó tú mǒ biàn,
duō shǎo cán yīng shèng lǐ。
yòu guò yǔ 、 tíng gāo chū jì。
cán kùi gù rén xiāng wèn xùn,
dàn yī húi 、 yī jiàn cāng yán ěr。
shúi niàn wǒ,
jiāo liáo zhì。

吴潜

吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。

Processed in 2.277468 Second , 228 querys.