“藏伏甘寂寥”这段文字出自哪里?

上一句:使归守山郡

“藏伏甘寂寥”出自宋代诗人文同的诗句: 《送范尧夫》

下一句:闻公将治行

sòng fàn yáo fū
tà tà zǒu lv́ xiàng,
dū rén qǐ zhōng xiāo。
xiāng yǒng hòu fǔ mén,
wéi kǒng shī cǐ zhāo。
jǐn yán lái sòng gōng,
chē mǎ chéng běi qiáo。
qiáo biān zhī xiá tíng,
dà yǐn cǐ xiāng yāo。
gē guǎn shèng yàn jí,
zān jū hé qún liáo。
sì zuò jǐu jì xíng,
xiāng gù hún yǐ xiāo。
tíng qián yǒu yáng lǐu,
qīu fēng jiǎn cháng tiáo。
zhé yǐ chí zèng gōng,
mò yàn shuāng yè diāo。
jié wù sūi wèi wǎn,
bǐ chūn qíng gèng ráo。
dì qǐ quàn gōng yǐn,
shuāng hū jīn cùi qiáo。
qǐ tú yào gōng zùi,
kǒng gōng jù chéng yáo。
jiè wèn hé ěr wèi,
zhòng gōng ruò qióng yáo。
měi zhí wèi shěng biàn,
yǔ rén cún jǐu yào。
jì mò bù kě líu,
zhēng shān sùi piāo piāo,
míng zōu guò shēng qiān,
qún méng nào rú tiáo。
gǎn gōng lái èr nián,
miǎn wǒ yú wú liáo。
jīn gōng shè wǒ qù,
hé yóu jiè zhū zhāo。
yuàn jūn fù qiě gùi,
shòu mìng děng sōng qiáo。
zhí sì xiān lìng gōng,
wēi wēi zuǒ táng yáo。
tì lèi zhú gōng xíng,
bù dàn gōng gèng yáo。
gōng chéng shàng xià tōng,
hé rú zòu shēng xiāo。
suǒ yǐ dé rú cǐ,
rén qíng bù xiāng liáo。
jiē tóng móu yǔ gōng,
yī shí fù gōng zhāo。
yú jīn èr shí nián,
bù jiàn yǒu suǒ chāo。
qián rì hé jūn xiāng,
yǔ yìn chúi zhī yāo。
shǐ gūi shǒu shān jùn,
cáng fú gān jì liáo。
wén gōng jiāng zhì xíng,
nǎi xīn rì yè yáo。
hèn bù néng sòng gōng,
fǔ shǒu lèi suān xiāo。
tú wèi sòng gōng shī,
yǒu rú cǎo chóng yāo。
qiáng miǎn xiě zhī qù,
yōu lái lì wēi qiáo 。

文同

  文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。

Processed in 0.187679 Second , 228 querys.