“莫沉吟”这段文字出自哪里?

上一句:休忒恁

“莫沉吟”出自元代诗人王元鼎的诗句: 《【商调】河西后庭花》

下一句:休辜负了柳影花阴

"莫沉吟" 诗句出自元代诗人王元鼎《【商调】河西后庭花》

此曲之作有自来矣
昔胡元大都妓女名莘文秀者美姿色与学士王元鼎有姻亦与阿鲁相契
异期阿与莘仵坐谈及风情之任
阿曰:"闻尔与王元鼎恩甚笃以予方之孰最?
"莘含笑不语
阿强之再四
莘曰:"以调和鼎鼎燮理阴阳则学士不如丞相;论惜玉怜香嘲风咏月则丞相少次于学士
"哄然一笑而罢
元鼎闻之故作此以嘲之
走将来涎涎瞪瞪冷眼儿困杓杓答答热句儿浸
舍不的缠头锦心疼的买笑金要你消任
鸳帏珊枕凤凰杯悲翠衾
低低唱浅浅斟休逞波李翰林
【幺篇】支楞弦断了绿绮琴王吉玎掂折了碧玉簪堕落了题桥志;吁阑珊了解佩心
走将来笑吟吟妆呆妆婪硬厮挣软厮禁
泥中刺绵里针黑头虫黄口岑鸟
【凤鸾吟】自古到今恩多须怨深
你说的牙疼誓不害碜!
有酒时唫
有饭时啃你来我跟前委实图甚?
小的每声价儿亻些
身材儿婪请先生别觅个知音
【柳叶儿】走将来乜斜头撒唚不熨贴性儿希林软处捏硬处掐甜处渗
休忒恁莫沉吟休辜负了柳影花阴
【大石调】雁传书春归后,柳丝难挽别离情
一片花飞减却春对东风无语销魂
伤情花飞泪落堕红雨苍苔上海棠堆径
愁无尽怕的是梨花庭院风雨黄昏
【明妃曲】愁闻是谁家风前笛韵?
梅花吹落江城

难禁吹出了断肠声到惹得月愁人病
鹃啼春思月中魂花迷蝶梦窗前影
恹恹病这相思能终得几个黄昏
【秋海棠】谁似你辜恩?
谁似我痴心?
负心的上有神明
到如今参不透薄情心性
好姻缘整日重盟恶姻缘番成画饼
多愁闷消磨了白昼顿送黄昏
【比目鱼】数归期掏得指头疼;盼归期望断越山云
泪珠泪珠滴尽湘江满,只落得暗里自沉吟
从今再不去梦里搜寻再不去愁中加病再不去挂肚牵心
泪痕销夜烛军被拥鸡声
捱过了几番寂寞.几度黄昏
【余文】从今打破风流阵,一句句从头自忖
一任他朝朝暮暮白昼黄昏

【 shāng diào 】 hé xī hòu tíng huā
cǐ qū zhī zuò,
yǒu zì lái yǐ。
xī hú yuán dà dū jì nv̌ míng shēn wén xìu zhě,
měi zī sè,
yǔ xué shì wáng yuán dǐng yǒu yīn,
yì yǔ ā lǔ xiāng qì。
yì qī ā yǔ shēn wǔ zuò,
tán jí fēng qíng zhī rèn。
ā yuē : & q u o t ; wén ěr yǔ wáng yuán dǐng ēn shén dǔ,
yǐ yú fāng zhī,
shú zùi ?
& q u o t ; shēn hán xiào bù yǔ,
ā qiáng zhī zài sì。
shēn yuē : & q u o t ; yǐ diào hé dǐng dǐng,
xiè lǐ yīn yáng,
zé xué shì bù rú chéng xiāng ; lùn xī yù lián xiāng,
cháo fēng yǒng yuè,
zé chéng xiāng shǎo cì yú xué shì。
& q u o t ; hōng rán yī xiào ér bà。
yuán dǐng wén zhī,
gù zuò cǐ yǐ cháo zhī。
zǒu jiāng lái xián xián dèng dèng lěng yǎn ér kùn,
sháo sháo dá dá rè jù ér jìn。
shè bù de chán tóu jǐn,
xīn téng de mǎi xiào jīn,
yào nǐ xiāo rèn。
yuān wéi shān zhěn,
fèng huáng bēi bēi cùi qīn。
dī dī chàng qiǎn qiǎn zhēn,
xīu chěng bō lǐ hàn lín。
【 yāo piān 】 zhī léng xián duàn le lv̀ qǐ qín,
wáng jí dīng diān zhé le bì yù zān,
hāi,
duò luò le tí qiáo zhì ; xū,
lán shān le jiě pèi xīn。
zǒu jiāng lái xiào yín yín,
zhuāng dāi zhuāng lán,
yìng sī zhēng ruǎn sī jìn。
ní zhōng cì mián lǐ zhēn,
hēi tóu chóng huáng kǒu cén niǎo。
【 fèng luán yín 】 zì gǔ dào jīn,
ēn duō xū yuàn shēn。
nǐ shuō de yá téng shì,
bù hài chěn !
yǒu jǐu shí yín,
yǒu fàn shí kěn,
nǐ lái wǒ gēn qián wěi shí tú shén ?
xiǎo de měi shēng jià ér rén xiē,
shēn cái ér lán,
qǐng xiān shēng bié mì gè zhī yīn。
【 lǐu yè ér 】 zǒu jiāng lái miē xié tóu sā qìn,
bù yùn tiē xìng ér xī lín,
ruǎn chù niē yìng chù qiā tián chù shèn。
xīu tè rèn,
mò chén yín,
xīu gū fù le lǐu yǐng huā yīn。
【 dà shí diào 】 yàn chuán shū chūn gūi hòu,
lǐu sī nán wǎn bié lí qíng。
yī piàn huā fēi jiǎn què chūn,
dùi dōng fēng wú yǔ xiāo hún。
shāng qíng,
huā fēi lèi luò duò hóng yǔ,
cāng tái shàng hǎi táng dūi jìng。
chóu wú jǐn,
pà de shì lí huā tíng yuàn,
fēng yǔ huáng hūn。
【 míng fēi qū 】 chóu wén,
shì shúi jiā fēng qián dí yùn ?
méi huā chūi luò jiāng chéng。
nán jìn,
chūi chū le duàn cháng shēng,
dào rě dé yuè chóu rén bìng。
juān tí chūn sī yuè zhōng hún,
huā mí dié mèng chuāng qián yǐng。
yàn yàn bìng,
zhè xiāng sī néng zhōng dé jī gè huáng hūn。
【 qīu hǎi táng 】 shúi sì nǐ gū ēn ?
shúi sì wǒ chī xīn ?
fù xīn de shàng yǒu shén míng,
dào rú jīn cān bù tòu bó qíng xīn xìng。
hǎo yīn yuán zhěng rì zhòng méng,
è yīn yuán fān chéng huà bǐng。
duō chóu mèn,
xiāo mó le bái zhòu,
dùn sòng huáng hūn。
【 bǐ mù yú 】 shù gūi qī,
tāo dé zhǐ tóu téng ; pàn gūi qī,
wàng duàn yuè shān yún。
lèi zhū,
lèi zhū dī jǐn xiāng jiāng mǎn,
zhǐ luò dé àn lǐ zì chén yín。
cóng jīn,
zài bù qù mèng lǐ sōu xún,
zài bù qù chóu zhōng jiā bìng,
zài bù qù guà dù qiān xīn。
lèi hén xiāo yè zhú,
jūn bèi yǒng jī shēng。
ái guò le jī fān jì mò . jī dù huáng hūn。
【 yú wén 】 cóng jīn dǎ pò fēng líu zhèn,
yī jù jù cóng tóu zì cǔn。
yī rèn tā zhāo zhāo mù mù,
bái zhòu huáng hūn。

王元鼎

   王元鼎:字里,元成宗大德年间(公元1302年前后)在世,与阿鲁威同时,官至翰林学士。

Processed in 1.352055 Second , 200 querys.