"青天白日所同见" 诗句出自宋代诗人王令《寄李常伯满粹翁》
我思古人不可见,独以两眼纸上求。
苦读才疲即伏枕,亦冀梦寐从之游。
每疑贤圣世间有,岂独古出今则不。
心之所藏弗面见,常恨世腹不可搜。
虽然其中充美者,间或外发文章彪。
扬淮而南谁名声,盛说李满乾万喉。
青天白日所同见,众亦不敢加瑕疵。
而余零丁始就学,独矫众弃先拈收。
要其所学与必至,不止颜孟须孔周。
决将健走独取到,顾我不肯少待留。
新诗惠见荐自讋,若遇重压并见投。
星机织成副地锦,神冶铸出舂天矛。
辉光交华目反眩,噍咀过美涎井流。
退归畏爱复愿学,恍若见富潜谋偷。
顾其才力非当对,犹以一发紖十牛。
使我苦勉不少得,搦笔欲下先惭羞。
有如姣恶各具体,肉骨不可强雕锼。
或云才华乃天与,何寡不益多仍裒。
几时高车得会合,预期蹈拚呼旁陬。
临风呻哦欲有寄,自恨拙茧无长抽。
《寄李常伯满粹翁》 拼音标注
jì lǐ cháng bó mǎn cùi wēng
wǒ sī gǔ rén bù kě jiàn,
dú yǐ liǎng yǎn zhǐ shàng qíu。
kǔ dú cái pí jí fú zhěn,
yì jì mèng mèi cóng zhī yóu。
měi yí xián shèng shì jiān yǒu,
qǐ dú gǔ chū jīn zé bù。
xīn zhī suǒ cáng fú miàn jiàn,
cháng hèn shì fù bù kě sōu。
sūi rán qí zhōng chōng měi zhě,
jiān huò wài fā wén zhāng biāo。
yáng huái ér nán shúi míng shēng,
shèng shuō lǐ mǎn gān wàn hóu。
qīng tiān bái rì suǒ tóng jiàn,
zhòng yì bù gǎn jiā xiá cī。
ér yú líng dīng shǐ jìu xué,
dú jiǎo zhòng qì xiān nián shōu。
yào qí suǒ xué yǔ bì zhì,
bù zhǐ yán mèng xū kǒng zhōu。
jué jiāng jiàn zǒu dú qǔ dào,
gù wǒ bù kěn shǎo dài líu。
xīn shī hùi jiàn jiàn zì zhé,
ruò yù zhòng yā bìng jiàn tóu。
xīng jī zhī chéng fù dì jǐn,
shén yě zhù chū chōng tiān máo。
hūi guāng jiāo huá mù fǎn xuàn,
jiào jǔ guò měi xián jǐng líu。
tùi gūi wèi ài fù yuàn xué,
huǎng ruò jiàn fù qián móu tōu。
gù qí cái lì fēi dāng dùi,
yóu yǐ yī fā yǐn shí níu。
shǐ wǒ kǔ miǎn bù shǎo dé,
nuò bǐ yù xià xiān cán xīu。
yǒu rú jiāo è gè jù tǐ,
ròu gǔ bù kě qiáng diāo sōu。
huò yún cái huá nǎi tiān yǔ,
hé guǎ bù yì duō réng póu。
jī shí gāo chē dé hùi hé,
yù qī dǎo pàn hū páng zōu。
lín fēng shēn é yù yǒu jì,
zì hèn zhuó chóng wú cháng chōu 。