"我知观者定堕泪" 诗句出自宋代诗人王令《寄题韩丞相定州阅古堂》
始闻定作阅古堂,又闻定有阅古诗。
扬之远定五千里,思得两翅擘以飞。
偶闻人来说堂事,初敞两壁无尘疵。
闲时公来命绘匠,亲以玉指交画挥。
教令某载若某状,匠拜奉命唯不辞。
左图守相父母吏,右状将帅熊罴姿。
长冠峨峨伟笏佩,斗以玄白为裳衣。
屹如丁宁立以议,逊若避让行而随。
图成俨毅色可讋,过吏不敢窃目窥。
仍令大笔署行事,写出黑胆朱肝脾。
死者有灵如不泯,合有英气来附兹。
故公之谋不知出,宜有神鬼阴助其。
茫茫九泉谓已朽,岂意一旦存形仪。
请留中壁素莫绘,待千岁後公以归。
当搜国匠第一手,状写公像存依稀。
要知文完武绳备,遗与万世瞻思资。
我知观者定堕泪,不复岘首羊公碑。
又闻当世大手笔,磊砢诗句相撑支。
手搏蛟龙拔解角,爪擘虎豹金脱皮。
郓州溪堂遂寂寞,韩诗尘蔽人不吹。
想应从此传万世,粹玉贯串珠萦累。
小戎何为尚缩伏,久滞公斧血不滋。
何时功成事业就,两手一扫清三垂。
归来天子喜以颔,泰阶辉焕平无欺。
次招当世草茅士,各仗呈露心腹披。
缔裾联缨上廊庙,留与後世图为师。
然後回谢阅古堂,彼合异代今一时。
《寄题韩丞相定州阅古堂》 拼音标注
jì tí hán chéng xiāng dìng zhōu yuè gǔ táng
shǐ wén dìng zuò yuè gǔ táng,
yòu wén dìng yǒu yuè gǔ shī。
yáng zhī yuǎn dìng wǔ qiān lǐ,
sī dé liǎng chì bò yǐ fēi。
ǒu wén rén lái shuō táng shì,
chū chǎng liǎng bì wú chén cī。
xián shí gōng lái mìng hùi jiàng,
qīn yǐ yù zhǐ jiāo huà hūi。
jiào lìng mǒu zài ruò mǒu zhuàng,
jiàng bài fèng mìng wéi bù cí。
zuǒ tú shǒu xiāng fù mǔ lì,
yòu zhuàng jiāng shuài xióng pí zī。
cháng guān é é wěi hù pèi,
dǒu yǐ xuán bái wèi cháng yī。
yì rú dīng níng lì yǐ yì,
xùn ruò bì ràng xíng ér súi。
tú chéng yǎn yì sè kě zhé,
guò lì bù gǎn qiè mù kūi。
réng lìng dà bǐ shǔ xíng shì,
xiě chū hēi dǎn zhū gān pí。
sǐ zhě yǒu líng rú bù mǐn,
hé yǒu yīng qì lái fù zī。
gù gōng zhī móu bù zhī chū,
yí yǒu shén gǔi yīn zhù qí。
máng máng jǐu quán wèi yǐ xǐu,
qǐ yì yī dàn cún xíng yí。
qǐng líu zhōng bì sù mò hùi,
dài qiān sùi hòu gōng yǐ gūi。
dāng sōu guó jiàng dì yī shǒu,
zhuàng xiě gōng xiàng cún yī xī。
yào zhī wén wán wǔ shéng bèi,
yí yǔ wàn shì zhān sī zī。
wǒ zhī guān zhě dìng duò lèi,
bù fù xiàn shǒu yáng gōng bēi。
yòu wén dāng shì dà shǒu bǐ,
lěi luǒ shī jù xiāng chēng zhī。
shǒu bó jiāo lóng bá jiě jiǎo,
zhuǎ bò hǔ bào jīn tuō pí。
yùn zhōu xī táng sùi jì mò,
hán shī chén bì rén bù chūi。
xiǎng yìng cóng cǐ chuán wàn shì,
cùi yù guàn chuàn zhū yíng lèi。
xiǎo róng hé wèi shàng suō fú,
jǐu zhì gōng fǔ xiě bù zī。
hé shí gōng chéng shì yè jìu,
liǎng shǒu yī sǎo qīng sān chúi。
gūi lái tiān zǐ xǐ yǐ hàn,
tài jiē hūi huàn píng wú qī。
cì zhāo dāng shì cǎo máo shì,
gè zhàng chéng lù xīn fù pī。
dì jū lián yīng shàng láng miào,
líu yǔ hòu shì tú wèi shī。
rán hòu húi xiè yuè gǔ táng,
bǐ hé yì dài jīn yī shí 。
《寄题韩丞相定州阅古堂》 作者简介
王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。