“谁为好色者矣”这段文字出自哪里?

上一句:王孰察之

“谁为好色者矣”出自先秦诗人宋玉的诗句: 《登徒子好色赋》

下一句:"  是时

宋玉写关于写人的诗句

"谁为好色者矣" 诗句出自先秦诗人宋玉《登徒子好色赋》

  大夫登徒子侍于楚王短宋玉曰:"玉为人体貌闲丽口多微辞又性好色
愿王勿与出入后宫
"   王以登徒子之言问宋玉。
玉曰:"体貌闲丽,所受于天也;口多微辞所学于师也;至于好色臣无有也
"王曰:"子不好色亦有说乎?
有说则止
无说则退
"玉曰:"天下之佳人莫若楚国楚国之丽者莫若臣里臣里之美者莫若臣东家之子
东家之子增之一分则太长减之一分则太短 ;著粉则太白施朱则太赤;眉如翠羽肌如白雪;腰如束素齿如含贝;嫣然一笑惑阳城迷下蔡
然此女登墙窥臣三年至今未许也
登徒子则不然:其妻蓬头挛耳齞唇历齿旁行踽偻又疥且痔
登徒子悦之使有五子
王孰察之谁为好色者矣
"  是时,秦章华大夫在侧因进而称曰:"今夫宋玉盛称邻之女以为美色愚乱之邪;臣自以为守德谓不如彼矣
且夫南楚穷巷之妾焉足为大王言乎?若臣之陋目所曾睹者未敢云也
"王曰:"试为寡人说之
"大夫曰:"唯唯
臣少曾远游周览九土足历五都
出咸阳、熙邯郸从容郑、卫、溱 、洧之间
是时向春之末迎夏之阳鸧鹒喈喈群女出桑
此郊之姝华色含光体美容冶不待饰装
臣观其丽者因称诗曰:'遵大路兮揽子祛'
赠以芳华辞甚妙
于是处子怳若有望而不来忽若有来而不见
意密体疏俯仰异观;含喜微笑窃视流眄
复称诗曰:'寐春风兮发鲜荣洁斋俟兮惠音声赠我如此兮不如无生
'因迁延而辞避
盖徒以微辞相感动
精神相依凭;目欲其颜心顾其义扬《诗》守礼终不过差故足称也
"  于是楚王称善,宋玉遂不退

dēng tú zǐ hǎo sè fù
    dà fū dēng tú zǐ shì yú chǔ wáng,
duǎn sòng yù yuē : & q u o t ; yù wèi rén tǐ mào xián lì,
kǒu duō wēi cí,
yòu xìng hǎo sè。
yuàn wáng wù yǔ chū rù hòu gōng。
& q u o t ;       wáng yǐ dēng tú zǐ zhī yán wèn sòng yù。
yù yuē : & q u o t ; tǐ mào xián lì,
suǒ shòu yú tiān yě ; kǒu duō wēi cí,
suǒ xué yú shī yě ; zhì yú hǎo sè,
chén wú yǒu yě。
& q u o t ; wáng yuē : & q u o t ; zǐ bù hǎo sè,
yì yǒu shuō hū ?
yǒu shuō zé zhǐ,
wú shuō zé tùi。
& q u o t ; yù yuē : & q u o t ; tiān xià zhī jiā rén mò ruò chǔ guó,
chǔ guó zhī lì zhě mò ruò chén lǐ,
chén lǐ zhī měi zhě mò ruò chén dōng jiā zhī zǐ。
dōng jiā zhī zǐ,
zēng zhī yī fēn zé tài cháng,
jiǎn zhī yī fēn zé tài duǎn ; zhù fěn zé tài bái,
shī zhū zé tài chì ; méi rú cùi yǔ,
jī rú bái xuě ; yāo rú shù sù,
chǐ rú hán bèi ; yān rán yī xiào,
huò yáng chéng,
mí xià cài。
rán cǐ nv̌ dēng qiáng kūi chén sān nián,
zhì jīn wèi xǔ yě。
dēng tú zǐ zé bù rán : qí qī péng tóu luán ěr,
niàn chún lì chǐ,
páng xíng jǔ lv̌,
yòu jiè qiě zhì。
dēng tú zǐ yuè zhī,
shǐ yǒu wǔ zǐ。
wáng shú chá zhī,
shúi wèi hǎo sè zhě yǐ。
& q u o t ;     shì shí,
qín zhāng huá dà fū zài cè,
yīn jìn ér chēng yuē : & q u o t ; jīn fū sòng yù shèng chēng lín zhī nv̌,
yǐ wèi měi sè,
yú luàn zhī xié ; chén zì yǐ wèi shǒu dé,
wèi bù rú bǐ yǐ。
qiě fū nán chǔ qióng xiàng zhī qiè,
yān zú wèi dà wáng yán hū ? ruò chén zhī lòu,
mù suǒ céng dǔ zhě,
wèi gǎn yún yě。
& q u o t ; wáng yuē : & q u o t ; shì wèi guǎ rén shuō zhī。
& q u o t ; dà fū yuē : & q u o t ; wéi wéi。
chén shǎo céng yuǎn yóu,
zhōu lǎn jǐu tǔ,
zú lì wǔ dū。
chū xián yáng 、 xī hán dān,
cóng róng zhèng 、 wèi 、 zhēn 、 wěi zhī jiān 。
shì shí xiàng chūn zhī mò ,
yíng xià zhī yáng,
cāng gēng jiē jiē,
qún nv̌ chū sāng。
cǐ jiāo zhī shū,
huá sè hán guāng,
tǐ měi róng yě,
bù dài shì zhuāng。
chén guān qí lì zhě,
yīn chēng shī yuē : ' zūn dà lù xī lǎn zǐ qū '。
zèng yǐ fāng huá cí shén miào。
yú shì chù zǐ huǎng ruò yǒu wàng ér bù lái,
hū ruò yǒu lái ér bù jiàn。
yì mì tǐ shū,
fǔ yǎng yì guān ; hán xǐ wēi xiào,
qiè shì líu miǎn。
fù chēng shī yuē : ' mèi chūn fēng xī fā xiān róng,
jié zhāi sì xī hùi yīn shēng,
zèng wǒ rú cǐ xī bù rú wú shēng。
' yīn qiān yán ér cí bì。
gài tú yǐ wēi cí xiāng gǎn dòng。
jīng shén xiāng yī píng ; mù yù qí yán,
xīn gù qí yì,
yáng 《 shī 》 shǒu lǐ,
zhōng bù guò chà,
gù zú chēng yě。
& q u o t ;     yú shì chǔ wáng chēng shàn,
sòng yù sùi bù tùi。

宋玉

宋玉,又名子渊,战国时鄢(今襄樊宜城)人, 楚国辞赋作家。生于屈原之后,曾事楚顷襄王。好辞赋,为屈原之后辞赋家,与唐勒、景差齐名。相传所作辞赋甚多,《汉书·卷三十·艺文志第十》录有赋16篇,今多亡佚。流传作品有《九辨》、《风赋》、《高唐赋》、《登徒子好色赋》等,但后3篇有人怀疑不是他所作。所谓“下里巴人”、“阳春白雪”、“曲高和寡”的典故皆他而来。

Processed in 1.103606 Second , 248 querys.