“掀髯笑”这段文字出自哪里?

上一句:变作银钩虿尾书

“掀髯笑”出自明代诗人宋琬的诗句: 《沁园春 题李考叔闻鸡起舞小像》

下一句:倩羊欣白练

qìn yuán chūn tí lǐ kǎo shū wén jī qǐ wǔ xiǎo xiàng
yǒu kè yú □,
cháng jiàn wēi é,
dài qí shì yú。
yì qǐng yīng běi dài,
céng chí lù sāi,
shàng shū mù fǔ,
qīn lì wú lv́。
fú lì xīng jiē,
tóu gān kōng lǎo,
sān zhú qiáo biān yǒu bì lú。
bēi lán hòu,
rèn tuò hú qiāo quē,
yī zhěn qú qú。
dāng nián shì zhì hé rú。
shì lèi jǐu huāng yuán diào wàng zhū。
tàn yuán lóng hú hǎi,
tú mián gāo gé,
hóu wáng jiǎ dì,
lǎn yè cháng jū。
jí zhú kuáng gē,
dēng lóu bēi fèn,
biàn zuò yín gōu chài wěi shū。
xiān rán xiào,
qiàn yáng xīn bái liàn,
hūi sǎ wú yú。

宋琬

  宋琬(1614~1674)清初著名诗人,清八大诗家之一。字玉叔,号荔裳,汉族,莱阳(今属山东)人。顺治四年进士,授户部主事,累迁永平兵仆道、宁绍台道。族子因宿憾,诬其与闻逆谋,下狱三年。久之得白,流寓吴、越间,寻起四川按察使。琬诗入杜、韩之室,与施闰章齐名,有南施北宋之目,又与严沆、施闰章、丁澎等合称为燕台七子,著有《安雅堂集》及《二乡亭词》。

Processed in 0.382202 Second , 228 querys.