"莫须长笛吹愁去" 诗句出自元代诗人仇远《八犯玉交枝(招宝山观月上)》
《八犯玉交枝(招宝山观月上)》 拼音标注
bā fàn yù jiāo zhī ( zhāo bǎo shān guān yuè shàng )
cāng dǎo yún lián,
lv̀ yíng qīu rù,
mù jǐng yù shěn zhōu yǔ。
rù làng rù fēng tiān dì bái,
tīng dé cháo shēng rén yǔ。
qíng kōng gū zhù。
cùi yǐ gāo gé píng xū,
zhōng líu cāng bì mí yān wù。
wéi jiàn guǎng hán mén wài,
qīng rù zhòng shù。
yáo xiǎng bèi què zhū gōng,
qióng lín yù shù。
bù zhī huán shì hé chù。
qiàn shúi wèn 、 líng bō qīng bù。
mán níng dì 、 chéng luán qín nv̌。
xiǎng tíng qū 、 ní cháng zhèng wǔ。
mò xū cháng dí chūi chóu qù。
pà huàn qǐ yú lóng,
sān gèng pēn zuò qián shān yǔ。
《八犯玉交枝(招宝山观月上)》 作者简介
仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。