“款书宁数丈二长”这段文字出自哪里?

上一句:卷轴遑惜三千富

“款书宁数丈二长”出自清代诗人钱谦益的诗句: 《大观太清楼二王法帖歌为山阴张尔唯作》

下一句:白麻何处博青缥

"款书宁数丈二长" 诗句出自清代诗人钱谦益《大观太清楼二王法帖歌为山阴张尔唯作》

神霄天子恢皇纲重镌阁帖焕宝章
干戈久忘熙陵绩图书欲压淳化藏
侍书著摹换钩拓太师京识新褫装
太清危楼切霄汉乙夜御览回虹光
大观承平过星纪宣和版荡垂靖康
声明文物归松汉翰林子墨炎昆冈
驰载唐碑失定武毡裹周鼓残岐阳
册府秘阁俱已矣长沙戏鱼徒相望
新绛燥笔改东库亮字损本来榷场
二府拜赐传掌故三馆审定看堵墙
良常新铭不在世羽陵旧蠹余几行
君从何处购此本右军墨迹兼小王
续帖真成廿卷羡万签何似二本良
墨华晶光出匮纸笔阵折抹生锋芒
晴窗临摹挟飞动棐几展玩铺云肪
裂纹木直非剥损檈痕银锭谁低昂
从今鉴定归米薛不收慰问嗤梁唐
但看鸾翱与凤翥焉用冷金并硬黄
呜呼此本不易得摩挲使我神惨伤
自从京阙睹戎马又使馆门沦沧桑
人间西清熸禁苑天上东壁埋文昌
橐驼交迹践竹素牛马渍汗沉缥缃
甲衣狼藉剔钿锦炮车迸裂穷琳琅
游家《兰亭》填爨下褚摹禊帖掷道旁
鲁公《孝经》《麻姑》字儿童插标叫市坊
卷轴遑惜三千富款书宁数丈二长
白麻何处博青缥碧笺翻喜归黄肠
奇哉一本独完好岂无六丁下取将
展卷俄惊褾识改开奁先嗅古墨香
印缝无烦辨分剪破体仍与论偏旁
何年瓦官阁鸱吻有客山阴搜屋梁
玉躞金题閟惜重褚妍欧怪空煇煌
已堪唐陵比玉匣重许漠室开珠囊
伤心《西升》失至宝漫眼《东观》欲发狂
吾家圆印铭忠孝长依《书史》缄箧箱
作歌无才继《石鼓》阁笔再拜朝墨皇

dà guān tài qīng lóu èr wáng fǎ tiē gē wèi shān yīn zhāng ěr wéi zuò
shén xiāo tiān zǐ hūi huáng gāng,
zhòng juān gé tiē huàn bǎo zhāng。
gān gē jǐu wàng xī líng jī,
tú shū yù yā chún huà cáng。
shì shū zhù mó huàn gōu tuò,
tài shī jīng shì xīn chǐ zhuāng。
tài qīng wēi lóu qiē xiāo hàn,
yǐ yè yù lǎn húi hóng guāng。
dà guān chéng píng guò xīng jì,
xuān hé bǎn dàng chúi jìng kāng。
shēng míng wén wù gūi sōng hàn,
hàn lín zǐ mò yán kūn gāng。
chí zài táng bēi shī dìng wǔ,
zhān guǒ zhōu gǔ cán qí yáng。
cè fǔ mì gé jù yǐ yǐ,
cháng shā xì yú tú xiāng wàng。
xīn jiàng zào bǐ gǎi dōng kù,
liàng zì sǔn běn lái què cháng。
èr fǔ bài sì chuán zhǎng gù,
sān guǎn shěn dìng kàn dǔ qiáng。
liáng cháng xīn míng bù zài shì,
yǔ líng jìu dù yú jī xíng。
jūn cóng hé chù gòu cǐ běn,
yòu jūn mò jī jiān xiǎo wáng。
xù tiē zhēn chéng niàn juàn xiàn,
wàn qiān hé sì èr běn liáng。
mò huá jīng guāng chū gùi zhǐ,
bǐ zhèn zhé mǒ shēng fēng máng。
qíng chuāng lín mó xié fēi dòng,
fěi jī zhǎn wán pū yún fáng。
liè wén mù zhí fēi bō sǔn,
xuán hén yín dìng shúi dī áng。
cóng jīn jiàn dìng gūi mǐ xuē,
bù shōu wèi wèn chī liáng táng。
dàn kàn luán áo yǔ fèng zhù,
yān yòng lěng jīn bìng yìng huáng。
wū hū cǐ běn bù yì dé,
mó suō shǐ wǒ shén cǎn shāng。
zì cóng jīng què dǔ róng mǎ,
yòu shǐ guǎn mén lún cāng sāng。
rén jiān xī qīng jiān jìn yuàn,
tiān shàng dōng bì mái wén chāng。
tuó tuó jiāo jī jiàn zhú sù,
níu mǎ zì hàn chén piǎo xiāng。
jiǎ yī láng jiè tī diàn jǐn,
pào chē bèng liè qióng lín láng。
yóu jiā 《 lán tíng 》 tián cuàn xià,
chǔ mó xì tiē zhí dào páng。
lǔ gōng 《 xiào jīng 》 《 má gū 》 zì,
ér tóng chā biāo jiào shì fāng。
juàn zhóu huáng xī sān qiān fù,
kuǎn shū níng shù zhàng èr cháng。
bái má hé chù bó qīng piǎo,
bì jiān fān xǐ gūi huáng cháng。
qí zāi yī běn dú wán hǎo,
qǐ wú lìu dīng xià qǔ jiāng。
zhǎn juàn é liáng biǎo shì gǎi,
kāi lián xiān xìu gǔ mò xiāng。
yìn féng wú fán biàn fēn jiǎn,
pò tǐ réng yǔ lùn piān páng。
hé nián wǎ guān gé zhī wěn,
yǒu kè shān yīn sōu wū liáng。
yù xiè jīn tí bì xī zhòng,
chǔ yán ōu guài kōng hūi huáng。
yǐ kān táng líng bǐ yù xiá,
zhòng xǔ mò shì kāi zhū náng。
shāng xīn 《 xī shēng 》 shī zhì bǎo,
màn yǎn 《 dōng guān 》 yù fā kuáng。
wú jiā yuán yìn míng zhōng xiào,
cháng yī 《 shū shǐ 》 jiān qiè xiāng。
zuò gē wú cái jì 《 shí gǔ 》,
gé bǐ zài bài zhāo mò huáng。

钱谦益

  钱谦益(1582—1664),字受之,号牧斋,晚号蒙叟,东涧老人。学者称虞山先生。清初诗坛的盟主之一。常熟人。明史说他“至启、祯时,准北宋之矩矱” 明万历三十八年(1610)一甲三名进士,他是东林党的领袖之一,官至礼部侍郎,因与温体仁争权失败而被革职。在明末他作为东林党首领,已颇具影响。马士英、阮大铖在南京拥立福王,钱谦益依附之,为礼部尚书。后降清,仍为礼部侍郎。

Processed in 0.251551 Second , 228 querys.