“对青阳、绿禁郁嵯峨”这段文字出自哪里?

上一句:遥知玉墀鹓鹭

“对青阳、绿禁郁嵯峨”出自元代诗人卢挚的诗句: 《木兰花慢 在德六年正旦》

下一句:欢动云间阊阖

mù lán huā màn zài dé lìu nián zhèng dàn
wèn dōng fēng hé sì,
zǎo chūi lv̀ 、 dòng tíng bō。
yào cūi qǐ jiāng tóu,
méi zhuāng de lì,
lǐu tài pó suō。
yáo zhī yù chí yuān lù,
dùi qīng yáng 、 lv̀ jìn yù cuó é。
huān dòng yún jiān chāng gé,
yìng shōu xuě wài péng pó。
shúi jiāng yáo sè tuō xiāng é。
yǐng kè bō xián gē。
xiàng zhí fǎ sēn rán,
shòu xīng míng chù,
dǒu dùn chūn duō。
héng jūn yě néng sān hū,
gèng shuāng chéng dù qū zòu yún hé。
rú xǔ shēng píng wén wù,
réng féng hùn yī shān hé。

卢挚

  卢挚(1242-1314),字处道,一字莘老;号疏斋,又号蒿翁。元代涿郡(今河北省涿县)人。至元5年(1268)进士,任过廉访使、翰林学士。诗文与刘因、姚燧齐名,世称“刘卢”、“姚卢”。与白朴、马致远、珠帘秀均有交往。散曲如今仅存小令。著有《疏斋集》(已佚)《文心选诀》《文章宗旨》,传世散曲一百二十首。有的写山林逸趣,有的写诗酒生活,而较多的是“怀古”,抒发对故国的怀念。今人有《卢疏斋集辑存》,《全元散曲》录存其小令。

Processed in 1.602139 Second , 228 querys.