“逼成衰柳”这段文字出自哪里?

上一句:被西风一吹

“逼成衰柳”出自清代诗人郑燮的诗句: 《念奴娇 劳劳亭》

下一句:如线如丝无限恨

niàn nú jiāo láo láo tíng
láo láo tíng pàn,
bèi xī fēng yī chūi,
bī chéng shuāi lǐu。
rú xiàn rú sī wú xiàn hèn,
shuāi fēng shuāi yān。
jiāng shàng zhēng fān,
zūn qián bié lèi,
yǎn dǐ duō qíng yǒu。
cùn yán bù jǐn,
xié yáng mài mài qī shòu。
bàn shēng tú lì tú míng,
xián zhōng xì suàn,
shí jiàn cháng shū jǐu。
tiào jǐn hú sūn zhuāng jǐn xì,
zǒng bèi tā jiā hōng yòu。
mǎ shàng jīng jiā,
jiē tóu qǐ jiào,
yī yáng gūi wū yǒu。
dá jiāng hé lè ?
qióng gèng bù rú zhū shǒu 。

郑燮

郑板桥(1693—1765)清代官吏、书画家、文学家。名燮,字克柔,汉族,江苏兴化人。一生主要客居扬州,以卖画为生。“扬州八怪”之一。其诗、书、画均旷世独立,世称“三绝”,擅画兰、竹、石、松、菊等植物,其中画竹已五十余年,成就最为突出。著有《板桥全集》。康熙秀才、雍正举人、乾隆元年进士。中进士后曾历官河南范县、山东潍县知县,有惠政。以请臻饥民忤大吏,乞疾归。

Processed in 0.126238 Second , 228 querys.