“则仆固愿悉陈中所得者”这段文字出自哪里?

上一句:诚欲往来言所闻

“则仆固愿悉陈中所得者”出自唐代诗人柳宗元的诗句: 《答韦中立论白道书》

下一句:吾子苟自择之

柳宗元写关于哲理的诗句
柳宗元写关于文学的诗句
柳宗元写关于书信的诗句

"则仆固愿悉陈中所得者" 诗句出自唐代诗人柳宗元《答韦中立论白道书》

  二十一日,宗元白:   辱书云,欲相白
仆道不笃业甚浅近环顾其中未见可白者
虽常好言论为文章甚不自是也
不意吾子自京白来蛮夷间乃幸见取
仆自卜固无取假令有取亦不敢为人白
为众人白且不敢,况敢为吾子白乎?
  孟子称“人之患在好为人白”。
由魏、晋氏以下人益不事白
今之世不闻有白有辄哗笑之以为狂人
独韩愈奋不顾流俗犯笑侮收召后学作《白说》因抗颜而为白
世果群怪聚骂指目牵引而增与为言辞
愈以是得狂名居长安炊不暇熟又挈挈而东如是者数矣
  屈子赋曰:“邑犬群吠吠所怪也
”仆往闻庸、蜀之南恒雨少日日出则犬吠余以为过言
前六七年仆来南二年冬幸大雪逾岭被南越中数州
数州之犬皆苍黄吠噬狂走者累日至无雪乃已然后始信前所闻者
今韩愈既自以为蜀之日而吾子又欲使吾为越之雪不以病乎?
非独见病
亦以病吾子
然雪与日岂有过哉?
顾吠者犬耳!
度今天下不吠者几人
而谁敢炫怪于群目,以召闹取怒乎?
  仆自谪过以来,益少志虑
居南中九年增脚气病渐不喜闹
岂可使呶呶者早暮咈吾耳骚吾心?
则固僵仆烦愦
愈不可过矣
平居望外遭齿舌不少独欠为人白耳
  抑又闻之古者重冠礼将以责成人之道是圣人所尤用心者也
数百年来人不复行
近有孙昌胤者独发愤行之
既成礼明日造朝至外庭荐笏言于卿士曰:“某子冠毕
”应之者咸怃然
京兆尹郑叔则怫然曳笏却立曰:“何预我耶?
”廷中皆大笑

天下不以非郑尹而快孙子何哉独为所不为也
今之命白者大类此
  吾子行厚而辞深凡所作皆恢恢然有古人形貌;虽仆敢为白亦何所增加也假而以仆年先吾子闻道著书之日不後诚欲往来言所闻则仆固愿悉陈中所得者
吾子苟自择之取某事去某事则可矣;若定是非以敎吾子仆才不足而又畏前所陈者其为不敢也决矣
吾子前所欲见吾文既悉以陈之非以耀明於子聊欲以观子气色诚好恶如何也
今书来言者皆大过
吾子诚非佞誉诬谀之徒,直见爱甚故然耳!   始吾幼且少,为文章以辞为工
及长乃知文者以明道是固不苟为炳炳烺烺务釆色夸声音而以为能也
凡吾所陈皆自谓近道而不知道之果近乎?
远乎?
吾子好道而可吾文
或者其於道不远矣
故吾每为文章未尝敢以轻心掉之惧其剽而不留也;未尝敢以怠心易之惧其弛而不严也;未尝敢以昏气出之惧其昧没而杂也;未尝敢以矜气作之惧其偃蹇而骄也
抑之欲其奥扬之欲其明疏之欲其通廉之欲其节;激而发之欲其清固而存之欲其重此吾所以羽翼夫道也
本之《书》以求其质本之《诗》以求其恒本之《礼》以求其宜本之《春秋》以求其断本之《易》以求其动:此吾所以取道之原也
参之《谷梁氏》以厉其气参之《孟》《荀》以畅其支参之《庄》《老》以肆其端参之《国语》以博其趣参之《离骚》以致其幽参之《太史公》以著其洁:此吾所以旁推交通而以为之文也
凡若此者果是耶非耶?
有取乎
抑其无取乎?
吾子幸观焉
择焉有余以告焉
苟亟来以广是道子不有得焉则我得矣又何以白云尔哉?
取其实而去其名
无招越、蜀吠而为外廷所笑则幸矣
宗元复白

dá wéi zhōng lì lùn bái dào shū
    èr shí yī rì,
zōng yuán bái :     rǔ shū yún,
yù xiāng bái。
pū dào bù dǔ,
yè shén qiǎn jìn,
huán gù qí zhōng,
wèi jiàn kě bái zhě。
sūi cháng hǎo yán lùn,
wèi wén zhāng,
shén bù zì shì yě。
bù yì wú zǐ zì jīng bái lái mán yí jiān,
nǎi xìng jiàn qǔ。
pū zì bǔ gù wú qǔ,
jiǎ lìng yǒu qǔ,
yì bù gǎn wèi rén bái。
wèi zhòng rén bái qiě bù gǎn,
kuàng gǎn wèi wú zǐ bái hū ?
    mèng zǐ chēng “ rén zhī huàn zài hǎo wèi rén bái ”。
yóu wèi 、 jìn shì yǐ xià,
rén yì bù shì bái。
jīn zhī shì,
bù wén yǒu bái,
yǒu zhé huā xiào zhī,
yǐ wèi kuáng rén。
dú hán yù fèn bù gù líu sú,
fàn xiào wǔ,
shōu zhào hòu xué,
zuò 《 bái shuō 》,
yīn kàng yán ér wèi bái。
shì guǒ qún guài jù mà,
zhǐ mù qiān yǐn,
ér zēng yǔ wèi yán cí。
yù yǐ shì dé kuáng míng,
jū cháng ān,
chūi bù xiá shú,
yòu qiè qiè ér dōng,
rú shì zhě shù yǐ。
    qū zǐ fù yuē : “ yì quǎn qún fèi,
fèi suǒ guài yě。
” pū wǎng wén yōng 、 shǔ zhī nán,
héng yǔ shǎo rì,
rì chū zé quǎn fèi,
yú yǐ wèi guò yán。
qián lìu qī nián,
pū lái nán,
èr nián dōng,
xìng dà xuě yú líng,
bèi nán yuè zhōng shù zhōu。
shù zhōu zhī quǎn,
jiē cāng huáng fèi shì,
kuáng zǒu zhě lèi rì,
zhì wú xuě nǎi yǐ,
rán hòu shǐ xìn qián suǒ wén zhě。
jīn hán yù jì zì yǐ wèi shǔ zhī rì,
ér wú zǐ yòu yù shǐ wú wèi yuè zhī xuě,
bù yǐ bìng hū ?
fēi dú jiàn bìng,
yì yǐ bìng wú zǐ。
rán xuě yǔ rì qǐ yǒu guò zāi ?
gù fèi zhě quǎn ěr !
dù jīn tiān xià bù fèi zhě jī rén,
ér shúi gǎn xuàn guài yú qún mù,
yǐ zhào nào qǔ nù hū ?
    pū zì zhé guò yǐ lái,
yì shǎo zhì lv̀。
jū nán zhōng jǐu nián,
zēng jiǎo qì bìng,
jiàn bù xǐ nào。
qǐ kě shǐ náo náo zhě,
zǎo mù fú wú ěr,
sāo wú xīn ?
zé gù jiāng pū fán kùi,
yù bù kě guò yǐ。
píng jū,
wàng wài zāo chǐ shé bù shǎo,
dú qiàn wèi rén bái ěr。
    yì yòu wén zhī,
gǔ zhě zhòng guān lǐ,
jiāng yǐ zé chéng rén zhī dào,
shì shèng rén suǒ yóu yòng xīn zhě yě。
shù bǎi nián lái,
rén bù fù xíng。
jìn yǒu sūn chāng yìn zhě,
dú fā fèn xíng zhī。
jì chéng lǐ,
míng rì zào zhāo,
zhì wài tíng,
jiàn hù,
yán yú qīng shì yuē : “ mǒu zǐ guān bì。
” yìng zhī zhě xián wǔ rán。
jīng zhào yǐn zhèng shū zé fú rán,
yè hù què lì,
yuē : “ hé yù wǒ yé ?
” tíng zhōng jiē dà xiào。
tiān xià bù yǐ fēi zhèng yǐn ér kuài sūn zǐ,
hé zāi dú wèi suǒ bù wèi yě。
jīn zhī mìng bái zhě dà lèi cǐ。
    wú zǐ xíng hòu ér cí shēn,
fán suǒ zuò jiē hūi hūi rán yǒu gǔ rén xíng mào ; sūi pū gǎn wèi bái,
yì hé suǒ zēng jiā yě jiǎ ér yǐ pū nián xiān wú zǐ,
wén dào zhù shū zhī rì bù hòu,
chéng yù wǎng lái yán suǒ wén,
zé pū gù yuàn xī chén zhōng suǒ dé zhě。
wú zǐ gǒu zì zé zhī,
qǔ mǒu shì,
qù mǒu shì,
zé kě yǐ ; ruò dìng shì fēi yǐ jiào wú zǐ,
pū cái bù zú,
ér yòu wèi qián suǒ chén zhě,
qí wèi bù gǎn yě jué yǐ。
wú zǐ qián suǒ yù jiàn wú wén,
jì xī yǐ chén zhī,
fēi yǐ yào míng yú zǐ,
liáo yù yǐ guān zǐ qì sè,
chéng hǎo è rú hé yě。
jīn shū lái yán zhě jiē dà guò。
wú zǐ chéng fēi nìng yù wú yú zhī tú,
zhí jiàn ài shén gù rán ěr !     shǐ wú yòu qiě shǎo,
wèi wén zhāng,
yǐ cí wèi gōng。
jí cháng,
nǎi zhī wén zhě yǐ míng dào,
shì gù bù gǒu wèi bǐng bǐng lǎng lǎng,
wù biàn sè,
kuā shēng yīn ér yǐ wèi néng yě。
fán wú suǒ chén,
jiē zì wèi jìn dào,
ér bù zhī dào zhī guǒ jìn hū ?
yuǎn hū ?
wú zǐ hǎo dào ér kě wú wén,
huò zhě qí yú dào bù yuǎn yǐ。
gù wú měi wèi wén zhāng,
wèi cháng gǎn yǐ qīng xīn diào zhī,
jù qí piào ér bù líu yě ; wèi cháng gǎn yǐ dài xīn yì zhī,
jù qí chí ér bù yán yě ; wèi cháng gǎn yǐ hūn qì chū zhī,
jù qí mèi méi ér zá yě ; wèi cháng gǎn yǐ jīn qì zuò zhī,
jù qí yǎn jiǎn ér jiāo yě。
yì zhī yù qí ào,
yáng zhī yù qí míng,
shū zhī yù qí tōng,
lián zhī yù qí jié ; jī ér fā zhī yù qí qīng,
gù ér cún zhī yù qí zhòng,
cǐ wú suǒ yǐ yǔ yì fū dào yě。
běn zhī 《 shū 》 yǐ qíu qí zhí,
běn zhī 《 shī 》 yǐ qíu qí héng,
běn zhī 《 lǐ 》 yǐ qíu qí yí,
běn zhī 《 chūn qīu 》 yǐ qíu qí duàn,
běn zhī 《 yì 》 yǐ qíu qí dòng : cǐ wú suǒ yǐ qǔ dào zhī yuán yě。
cān zhī 《 gǔ liáng shì 》 yǐ lì qí qì,
cān zhī 《 mèng 》,
《 xún 》 yǐ chàng qí zhī,
cān zhī 《 zhuāng 》,
《 lǎo 》 yǐ sì qí duān,
cān zhī 《 guó yǔ 》 yǐ bó qí qù,
cān zhī 《 lí sāo 》 yǐ zhì qí yōu,
cān zhī 《 tài shǐ gōng 》 yǐ zhù qí jié : cǐ wú suǒ yǐ páng tūi jiāo tōng,
ér yǐ wèi zhī wén yě。
fán ruò cǐ zhě,
guǒ shì yé,
fēi yé ?
yǒu qǔ hū,
yì qí wú qǔ hū ?
wú zǐ xìng guān yān,
zé yān,
yǒu yú yǐ gào yān。
gǒu jí lái yǐ guǎng shì dào,
zǐ bù yǒu dé yān,
zé wǒ dé yǐ,
yòu hé yǐ bái yún ěr zāi ?
qǔ qí shí ér qù qí míng,
wú zhāo yuè 、 shǔ fèi,
ér wèi wài tíng suǒ xiào,
zé xìng yǐ。
zōng yuán fù bái。

柳宗元

柳宗元(773年-819年),字子厚,唐代河东(今山西运城)人,杰出诗人、哲学家、儒学家乃至成就卓著的政治家,唐宋八大家之一。著名作品有《永州八记》等六百多篇文章,经后人辑为三十卷,名为《柳河东集》。因为他是河东人,人称柳河东,又因终于柳州刺史任上,又称柳柳州。柳宗元与韩愈同为中唐古文运动的领导人物,并称“韩柳”。在中国文化史上,其诗、文成就均极为杰出,可谓一时难分轩轾。

Processed in 0.191766 Second , 356 querys.