“玉阶空自伤”这段文字出自哪里?

上一句:春楼怨难守

“玉阶空自伤”出自南北朝诗人刘孝绰的诗句: 《古意送沈宏诗》

下一句:复此归飞燕

gǔ yì sòng shěn hóng shī
yàn zhào duō jiā lì,
bái rì zhào hóng zhuāng。
dàng zǐ shí nián bié,
luō yī shuāng dài cháng。
chūn lóu yuàn nán shǒu,
yù jiē kōng zì shāng。
fù cǐ gūi fēi yàn,
xián ní rào qū fáng。
chà chí rù qǐ mù,
shàng xià bàng diāo liáng。
gù jū yóu kě niàn,
gù rén ān kě wàng。
xiāng sī hūn wàng jué,
sù xī mèng róng guāng。
hún jiāo hū zài yù,
zhuǎn cè dìng tā xiāng。
tú rán gù zhěn xí,
shúi yǔ tóng yī cháng。
kōng shǐ lán gāo yè,
jiǒng jiǒng dùi fán shuāng。

刘孝绰

(481—539)南朝梁彭城人,本名冉,字孝绰,小字阿士。七岁能文,年十四,代父起草诏诰,号“神童”。梁武帝天监初,起家著作佐郎。后迁尚书水部郎。作诗得武帝嗟赏。累擢秘书丞,廷尉卿。被到洽所劾,免官。位终秘书监。

Processed in 0.235447 Second , 228 querys.