“研寻还慨息”这段文字出自哪里?

上一句:览讽欲谖诮

“研寻还慨息”出自南北朝诗人刘孝绰的诗句: 《酬陆长史倕诗》

下一句:来喻勖雕金

"研寻还慨息" 诗句出自南北朝诗人刘孝绰《酬陆长史倕诗》

王粲始一别犹且叹风云
况余屡之远与子亟离群
如何持此念复为今日分
分悲宛如昨弦望殊挥霍
行舟虽不见行程犹可度
度君路应远期寄新诗返
相望且相思劳朝复劳晚
薄暮阍人进果得承芳信
殷勤览妙书留连披雅韵
冽洲财赋总慈山行旅镇
已切临睨情遽动思归引
归欤不可即前途方未极
览讽欲谖诮研寻还慨息
来喻勖雕金比质非所任
虚薄无时用徘徊守故林
屏居青门外结宇霸城阴
竹庭已南映池牖复东临
乔柯贯檐上垂条拂户阴
条开风暂入叶合影还沈
帷屏溽早露阶霤扰昏禽
衡门谢车马宾席简衣簪
虽愧阳陵曲宁无流水琴
萧条聊属和寂寞少知音
平生竟何托怀抱共君深
一朝四美废方见百忧侵
曰余滥官守因之溯庐久
水接浅原阴山带荆门右
从容少职事疲病疏僚友
命驾独寻幽淹留宿庐阜
庐阜擅高名岧岧凌太清
舒云类紫府标霞同赤城
北上轮难进东封马易惊
未若兹山险车骑息逢迎
山横路似绝径侧树如倾
蒙笼乍一启磥硊无暂平
倚岩忽回望援萝遂上征
乍观秦帝石复憩周王城
交峰隐玉霤对涧距金楹
风传凤台琯云渡洛宾笙
紫书时不至丹炉且未成
无因追羽翮及尔宴蓬瀛
蓬瀛不可托怅然反城郭
时过马鸣院偶憩鹿园阁
既异人世劳聊比化城乐
影塔图花树经台总香药
月殿曜朱幡风轮和宝铎
园桓即重岭阶基仍巨壑
朝猿响甍栋夜水声帷薄
馀景骛登临方宵尽谈谑
谈谑有名僧慧义似传灯
远师教逾阐生公道复弘
小乘非汲引法善招报能
积迷顿已悟为欢得未曾
为欢诚已往坐卧犹怀想
况复心所积兹地多谐赏
惜哉无轻轴更泛轮湖上
可思不可见离念空盈荡
贾生傅南国平子相东阿
优游匡赞罢纵横辞赋多
方才幸同贯无令绝咏歌
幽谷虽云阻烦君计吏过

chóu lù cháng shǐ chúi shī
wáng càn shǐ yī bié,
yóu qiě tàn fēng yún。
kuàng yú lv̌ zhī yuǎn,
yǔ zǐ jí lí qún。
rú hé chí cǐ niàn,
fù wèi jīn rì fēn。
fēn bēi wǎn rú zuó,
xián wàng shū hūi huò。
xíng zhōu sūi bù jiàn,
xíng chéng yóu kě dù。
dù jūn lù yìng yuǎn,
qī jì xīn shī fǎn。
xiāng wàng qiě xiāng sī,
láo zhāo fù láo wǎn。
bó mù hūn rén jìn,
guǒ dé chéng fāng xìn。
yīn qín lǎn miào shū,
líu lián pī yǎ yùn。
liè zhōu cái fù zǒng,
cí shān xíng lv̌ zhèn。
yǐ qiē lín nì qíng,
jù dòng sī gūi yǐn。
gūi yú bù kě jí,
qián tú fāng wèi jí。
lǎn fēng yù xuān qiào,
yán xún huán kǎi xī。
lái yù xù diāo jīn,
bǐ zhí fēi suǒ rèn。
xū bó wú shí yòng,
pái huái shǒu gù lín。
píng jū qīng mén wài,
jié yǔ bà chéng yīn。
zhú tíng yǐ nán yìng,
chí yǒu fù dōng lín。
qiáo kē guàn yán shàng,
chúi tiáo fú hù yīn。
tiáo kāi fēng zàn rù,
yè hé yǐng huán shěn。
wéi píng rù zǎo lù,
jiē lìu rǎo hūn qín。
héng mén xiè chē mǎ,
bīn xí jiǎn yī zān。
sūi kùi yáng líng qū,
níng wú líu shǔi qín。
xiāo tiáo liáo shǔ hé,
jì mò shǎo zhī yīn。
píng shēng jìng hé tuō,
huái bào gòng jūn shēn。
yī zhāo sì měi fèi,
fāng jiàn bǎi yōu qīn。
yuē yú làn guān shǒu,
yīn zhī sù lú jǐu。
shǔi jiē qiǎn yuán yīn,
shān dài jīng mén yòu。
cóng róng shǎo zhí shì,
pí bìng shū liáo yǒu。
mìng jià dú xún yōu,
yān líu sù lú fù。
lú fù shàn gāo míng,
tiáo tiáo líng tài qīng。
shū yún lèi zǐ fǔ,
biāo xiá tóng chì chéng。
běi shàng lún nán jìn,
dōng fēng mǎ yì liáng。
wèi ruò zī shān xiǎn,
chē qí xī féng yíng。
shān héng lù sì jué,
jìng cè shù rú qīng。
méng lóng zhà yī qǐ,
lěi wěi wú zàn píng。
yǐ yán hū húi wàng,
yuán luó sùi shàng zhēng。
zhà guān qín dì shí,
fù qì zhōu wáng chéng。
jiāo fēng yǐn yù lìu,
dùi jiàn jù jīn yíng。
fēng chuán fèng tái guǎn,
yún dù luò bīn shēng。
zǐ shū shí bù zhì,
dān lú qiě wèi chéng。
wú yīn zhūi yǔ hé,
jí ěr yàn péng yíng。
péng yíng bù kě tuō,
chàng rán fǎn chéng guō。
shí guò mǎ míng yuàn,
ǒu qì lù yuán gé。
jì yì rén shì láo,
liáo bǐ huà chéng lè。
yǐng tǎ tú huā shù,
jīng tái zǒng xiāng yào。
yuè diàn yào zhū fān,
fēng lún hé bǎo duó。
yuán huán jí zhòng líng,
jiē jī réng jù hè。
zhāo yuán xiǎng méng dòng,
yè shǔi shēng wéi bó。
yú jǐng wù dēng lín,
fāng xiāo jǐn tán nvè。
tán nvè yǒu míng sēng,
hùi yì sì chuán dēng。
yuǎn shī jiào yú chǎn,
shēng gōng dào fù hóng。
xiǎo chéng fēi jí yǐn,
fǎ shàn zhāo bào néng。
jī mí dùn yǐ wù,
wèi huān dé wèi céng。
wèi huān chéng yǐ wǎng,
zuò wò yóu huái xiǎng。
kuàng fù xīn suǒ jī,
zī dì duō xié shǎng。
xī zāi wú qīng zhóu,
gèng fàn lún hú shàng。
kě sī bù kě jiàn,
lí niàn kōng yíng dàng。
jiǎ shēng fù nán guó,
píng zǐ xiāng dōng ā。
yōu yóu kuāng zàn bà,
zòng héng cí fù duō。
fāng cái xìng tóng guàn,
wú lìng jué yǒng gē。
yōu gǔ sūi yún zǔ,
fán jūn jì lì guò。

刘孝绰

(481—539)南朝梁彭城人,本名冉,字孝绰,小字阿士。七岁能文,年十四,代父起草诏诰,号“神童”。梁武帝天监初,起家著作佐郎。后迁尚书水部郎。作诗得武帝嗟赏。累擢秘书丞,廷尉卿。被到洽所劾,免官。位终秘书监。

Processed in 0.182585 Second , 228 querys.