“士气衰”这段文字出自哪里?

上一句:廪无粟

“士气衰”出自明代诗人刘炳的诗句: 《汉之季哀故御史余公阙守舒城死节而作》

下一句:朝食城上草

"士气衰" 诗句出自明代诗人刘炳《汉之季哀故御史余公阙守舒城死节而作》

汉之季洪流何汤汤
赤子为龙汤蔓于汉于淮割我城邑图不祥
天子曰:嘻予何以奉宗庙、朝群臣、登明堂?
曰:予近臣御史阙
咨尔抚师古舒国
阃以外尔制之赐尔三百卫士斧与节
毋黩民、毋究刑苟附而安文武并用礼之经
臣阙昧死顿首泣主忧臣辱敢不力
御史骑马来万姓泪落喜且悲
予我涂炭民汉官威仪今见之
东市牵牛羊西市罗酒浆
纷纷列道左御史下马相扶将
谕以天子圣且爱明见万里外
宵旰不遑食兵尔饥尔苦颠沛
御史虽愚颇知忠与慈惟尔患难相扶持
鼓尔鼓旗尔旗疾则疾徐则徐壮者战守老者居俾尔农桑毋夺时
桑青青麦茫茫牛羊走丘墟
御史城上行茅屋人家闻读书
以心感人心敌至辄败不敢窥
城东啼虎豹城西啸熊罴
蕲黄攻始退山越什什伍伍来相围
裹疮战城南吮血战城北大船小船捍江列
嗟城中如流鱼御史奋臂城上呼
悲风扬尘沙起白日无光士争死
廪无粟士气衰
朝食城上草暮煮城下箕
疠疫相枕何流离
御史斩爱马士卒不忍食
日久援不来矢尽兵残益危迫
枭骑死野战乌鸢衔肉流尸僵
孤城坐殄瘁土山地道不可当
御史诚不德握手谢父老尔民多杀伤
御史登城北面拜称臣万死无以报陛下阖室竟与城俱亡
楚山苍苍楚水洋洋
御史之节功烈显彰
天之奎壁地之河岳人之纲常
千载弗渝日月普光
谁能置庙复立社享尔祀尔百世及天下

hàn zhī jì āi gù yù shǐ yú gōng què shǒu shū chéng sǐ jié ér zuò
hàn zhī jì,
hóng líu hé tāng tāng。
chì zǐ wèi lóng tāng,
màn yú hàn yú huái,
gē wǒ chéng yì tú bù xiáng。
tiān zǐ yuē : xī,
yú hé yǐ fèng zōng miào 、 zhāo qún chén 、 dēng míng táng ?
yuē : yú jìn chén yù shǐ què,
zī ěr fǔ shī gǔ shū guó。
kǔn yǐ wài,
ěr zhì zhī,
sì ěr sān bǎi wèi shì fǔ yǔ jié。
wú dú mín 、 wú jīu xíng,
gǒu fù ér ān,
wén wǔ bìng yòng lǐ zhī jīng。
chén què mèi sǐ dùn shǒu qì,
zhǔ yōu chén rǔ gǎn bù lì。
yù shǐ qí mǎ lái,
wàn xìng lèi luò xǐ qiě bēi。
yú wǒ tú tàn mín,
hàn guān wēi yí jīn jiàn zhī。
dōng shì qiān níu yáng,
xī shì luō jǐu jiāng。
fēn fēn liè dào zuǒ,
yù shǐ xià mǎ xiāng fú jiāng。
yù yǐ tiān zǐ shèng qiě ài,
míng jiàn wàn lǐ wài。
xiāo gàn bù huáng shí,
bīng ěr jī ěr kǔ diān pèi。
yù shǐ sūi yú pǒ zhī zhōng yǔ cí,
wéi ěr huàn nán xiāng fú chí。
gǔ ěr gǔ,
qí ěr qí,
jí zé jí,
xú zé xú,
zhuàng zhě zhàn shǒu lǎo zhě jū,
bǐ ěr nóng sāng wú duó shí。
sāng qīng qīng,
mài máng máng,
níu yáng zǒu qīu xū。
yù shǐ chéng shàng xíng,
máo wū rén jiā wén dú shū。
yǐ xīn gǎn rén xīn,
dí zhì zhé bài bù gǎn kūi。
chéng dōng tí hǔ bào,
chéng xī xiào xióng pí。
qí huáng gōng shǐ tùi shān yuè,
shí shí wǔ wǔ lái xiāng wéi。
guǒ chuāng zhàn chéng nán,
shǔn xiě zhàn chéng běi,
dà chuán xiǎo chuán hàn jiāng liè。
jiē chéng zhōng rú líu yú,
yù shǐ fèn bì chéng shàng hū。
bēi fēng yáng,
chén shā qǐ,
bái rì wú guāng shì zhēng sǐ。
lǐn wú sù,
shì qì shuāi。
zhāo shí chéng shàng cǎo,
mù zhǔ chéng xià jī。
lì yì xiāng zhěn hé líu lí。
yù shǐ zhǎn ài mǎ,
shì zú bù rěn shí。
rì jǐu yuán bù lái,
shǐ jǐn bīng cán yì wēi pò。
xiāo qí sǐ yě zhàn,
wū yuān xián ròu líu shī jiāng。
gū chéng zuò tiǎn cùi,
tǔ shān dì dào bù kě dāng。
yù shǐ chéng bù dé,
wò shǒu xiè fù lǎo,
ěr mín duō shā shāng。
yù shǐ dēng chéng běi,
miàn bài chēng chén wàn sǐ wú yǐ bào bì xià,
gé shì jìng yǔ chéng jù wáng。
chǔ shān cāng cāng,
chǔ shǔi yáng yáng。
yù shǐ zhī jié,
gōng liè xiǎn zhāng。
tiān zhī kúi bì,
dì zhī hé yuè,
rén zhī gāng cháng。
qiān zài fú yú,
rì yuè pǔ guāng。
shúi néng zhì miào fù lì shè,
xiǎng ěr sì ěr bǎi shì jí tiān xià。

刘炳

元明间江西鄱阳人,字彦炳。元顺帝至正中,从军于浙。元末诣朱元璋,献书言事。平江西,授中书典签。洪武中屡升大都督府掌记,除东阿知县。旋以病告归,年六十九卒。工诗,有《春雨轩集》。

Processed in 0.184345 Second , 228 querys.