"忆登洛阳值摇落" 诗句出自宋代诗人刘攽《和章都官洞庭诗》
阅水须阅秋水时,洞庭八月为时宜。
百川涌溢注平旷,倒卷溟海翻天池。
潇湘沅澧绀碧色,千里一片清琉璃。
蜀江亦浊远不杂,正若黄组萦鉴匜。
长风簸轩一何壮,雪浪成山相蹙移。
奔霆击电恣轰磕,素车白马交横驰。
朱垠骋望更无地,翼轸落影光参差。
南极老人坐盘石,赤足皤鬓濯项颐。
修鳞巨鬣出万族,窟穴鳣鲔泥蛟螭。
身躯长大竟无益,机械利器潜相随。
但令渔师贾馀勇,冒突死地常安之。
巴蛇断骨不自免,此曹幺么何能辞。
秦皇属车八十一,赭衣伐山豪不羁。
九疑不到二妃泣,圣贤失势令人悲。
忆登洛阳值摇落,暮霞新月含风漪。
古今光景共一瞬,独绕四壁观题诗。
神官威岩鬓似戟,楼船持节森画旗。
湘灵奔走伺颜色,鼓瑟献巧招冯夷。
新篇秀句远为寄,清风白芷丛余思。
呼儿叠纸作报语,衰老抚事情孳孳。
《和章都官洞庭诗》 拼音标注
hé zhāng dū guān dòng tíng shī
yuè shǔi xū yuè qīu shǔi shí,
dòng tíng bā yuè wèi shí yí。
bǎi chuān yǒng yì zhù píng kuàng,
dǎo juàn míng hǎi fān tiān chí。
xiāo xiāng yuán lǐ gàn bì sè,
qiān lǐ yī piàn qīng líu lí。
shǔ jiāng yì zhuó yuǎn bù zá,
zhèng ruò huáng zǔ yíng jiàn yí。
cháng fēng bò xuān yī hé zhuàng,
xuě làng chéng shān xiāng cù yí。
bēn tíng jí diàn zì hōng kē,
sù chē bái mǎ jiāo héng chí。
zhū yín chěng wàng gèng wú dì,
yì zhěn luò yǐng guāng cān chà。
nán jí lǎo rén zuò pán shí,
chì zú pó bìn zhuó xiàng yí。
xīu lín jù liè chū wàn zú,
kū xué zhān wěi ní jiāo chī。
shēn qū cháng dà jìng wú yì,
jī xiè lì qì qián xiāng súi。
dàn lìng yú shī jiǎ yú yǒng,
mào tū sǐ dì cháng ān zhī。
bā shé duàn gǔ bù zì miǎn,
cǐ cáo yāo yāo hé néng cí。
qín huáng shǔ chē bā shí yī,
zhě yī fá shān háo bù jī。
jǐu yí bù dào èr fēi qì,
shèng xián shī shì lìng rén bēi。
yì dēng luò yáng zhí yáo luò,
mù xiá xīn yuè hán fēng yī。
gǔ jīn guāng jǐng gòng yī shùn,
dú rào sì bì guān tí shī。
shén guān wēi yán bìn sì jǐ,
lóu chuán chí jié sēn huà qí。
xiāng líng bēn zǒu sì yán sè,
gǔ sè xiàn qiǎo zhāo féng yí。
xīn piān xìu jù yuǎn wèi jì,
qīng fēng bái zhǐ cóng yú sī。
hū ér dié zhǐ zuò bào yǔ,
shuāi lǎo fǔ shì qíng zī zī。