“小立话畴昔”这段文字出自哪里?

上一句:为言经营难

“小立话畴昔”出自元代诗人凌云翰的诗句: 《南山纪事诗为杨复初赋》

下一句:兹山莘精蓝

"小立话畴昔" 诗句出自元代诗人凌云翰《南山纪事诗为杨复初赋》

子云每好奇招我游山泽
偏兹会佳趣历览尽幽僻
维阳有崇山日出烟雾隔
穷探不知远但觉多寒阨
萦回林麓深窈窕蹊径窄
陟冈纵奇观未至心已怿
屹然峙浮图天孤一峰碧
百折乃肯下磅礡势辟易
前面苍龙首后负灵鳌脊
雄踞虎妥尾雌伏乌敛翮
地胜气所钟土色状琥珀
上有百岁梅下有千岁柏
左右脩竹林森森列矛戟
乃于隐约间凝然结幽宅
不知何人地欲问山中客
同游忽告予先人此窀穸
为言经营难小立话畴昔
兹山莘精蓝蟠据无罅隙
惜土如惜金谁能此藏魄
忆昔先人存颇有风水癖
偶读青乌经送识来龙脉
穷探得兹穴屡请竟莫获
因之号南山以志聊自释
神游心不忘遗命在易箦
再请拒益坚衷情从内迫
负愆背若芒失措手犹螫
三年读礼经方寸恒戚戚
昨承郡国荐专教上海席
世变之京师所历备艰厄
亲骨未入土此实入子责
匪惟热中肠亦复泚其额
还家踰一纪终请始不惜
方将议封树讵意远行役
及归岁云暮故地启新辟
俄于畚锸下石露见刻画
三复穆陵诗摩挲出圭璧
若曰风雨寒草草奚所适
重约舞凤笙迟归在朝夕
昔藏事已非今获语可绎
百年如合符此理疑感格
愿徵先生言庶为生者益
我观孝子志百顺无一逆
临事苟获为努力甘毁瘠
于心或有慊神明谅能谪
如子克奉襄众指见巨擘
古来卜吉事往往著简册
致鸟表清忠眠牛发陈迹
佳哉滕公城欲堕王果石
子也慎其终今闻永无斁
勿谓经营难馀庆善所积

nán shān jì shì shī wèi yáng fù chū fù
zǐ yún měi hǎo qí,
zhāo wǒ yóu shān zé。
piān zī hùi jiā qù,
lì lǎn jǐn yōu pì。
wéi yáng yǒu chóng shān,
rì chū yān wù gé。
qióng tàn bù zhī yuǎn,
dàn jué duō hán è。
yíng húi lín lù shēn,
yǎo tiǎo xī jìng zhǎi。
zhì gāng zòng qí guān,
wèi zhì xīn yǐ yì。
yì rán zhì fú tú,
tiān gū yī fēng bì。
bǎi zhé nǎi kěn xià,
bàng bó shì pì yì。
qián miàn cāng lóng shǒu,
hòu fù líng áo jí。
xióng jù hǔ tuǒ wěi,
cí fú wū liàn hé。
dì shèng qì suǒ zhōng,
tǔ sè zhuàng hǔ pò。
shàng yǒu bǎi sùi méi,
xià yǒu qiān sùi bǎi。
zuǒ yòu xīu zhú lín,
sēn sēn liè máo jǐ。
nǎi yú yǐn yuē jiān,
níng rán jié yōu zhái。
bù zhī hé rén dì,
yù wèn shān zhōng kè。
tóng yóu hū gào yú,
xiān rén cǐ zhūn xì。
wèi yán jīng yíng nán,
xiǎo lì huà chóu xī。
zī shān shēn jīng lán,
pán jù wú xià xì。
xī tǔ rú xī jīn,
shúi néng cǐ cáng pò。
yì xī xiān rén cún,
pǒ yǒu fēng shǔi pǐ。
ǒu dú qīng wū jīng,
sòng shì lái lóng mài。
qióng tàn dé zī xué,
lv̌ qǐng jìng mò huò。
yīn zhī hào nán shān,
yǐ zhì liáo zì shì。
shén yóu xīn bù wàng,
yí mìng zài yì zé。
zài qǐng jù yì jiān,
zhōng qíng cóng nèi pò。
fù qiān bèi ruò máng,
shī cuò shǒu yóu shì。
sān nián dú lǐ jīng,
fāng cùn héng qī qī。
zuó chéng jùn guó jiàn,
zhuān jiào shàng hǎi xí。
shì biàn zhī jīng shī,
suǒ lì bèi jiān è。
qīn gǔ wèi rù tǔ,
cǐ shí rù zǐ zé。
fěi wéi rè zhōng cháng,
yì fù cǐ qí é。
huán jiā yú yī jì,
zhōng qǐng shǐ bù xī。
fāng jiāng yì fēng shù,
jù yì yuǎn xíng yì。
jí gūi sùi yún mù,
gù dì qǐ xīn pì。
é yú běn chá xià,
shí lù jiàn kè huà。
sān fù mù líng shī,
mó suō chū gūi bì。
ruò yuē fēng yǔ hán,
cǎo cǎo xī suǒ shì。
zhòng yuē wǔ fèng shēng,
chí gūi zài zhāo xī。
xī cáng shì yǐ fēi,
jīn huò yǔ kě yì。
bǎi nián rú hé fú,
cǐ lǐ yí gǎn gé。
yuàn zhēng xiān shēng yán,
shù wèi shēng zhě yì。
wǒ guān xiào zǐ zhì,
bǎi shùn wú yī nì。
lín shì gǒu huò wèi,
nǔ lì gān hǔi jí。
yú xīn huò yǒu qiàn,
shén míng liàng néng zhé。
rú zǐ kè fèng xiāng,
zhòng zhǐ jiàn jù bò。
gǔ lái bǔ jí shì,
wǎng wǎng zhù jiǎn cè。
zhì niǎo biǎo qīng zhōng,
mián níu fā chén jī。
jiā zāi téng gōng chéng,
yù duò wáng guǒ shí。
zǐ yě shèn qí zhōng,
jīn wén yǒng wú yì。
wù wèi jīng yíng nán,
yú qìng shàn suǒ jī。

凌云翰

浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。

Processed in 2.638759 Second , 228 querys.